Cô Thu lần chần suy nghĩ, ngay sau đó kéo tôi vào nhà ăn của người làm:
– Cô ăn gì chưa? Vào kia ăn thôi! Cơm người làm không được ngon như cơm cho chủ nhà nhưng chắc cô cũng không muốn lên trên nhà…
– Vâng, cô cháu mình vào ăn cơm đi cô!
Tôi theo cô Thu vào nhà ăn của người làm, có khoảng mười mâm đang đủ người ngồi quanh, nhóc Bân cũng đang và cơm ở một mâm. Thấy tôi, nó lè lưỡi trêu chọc, cái má còn dính cơm nhìn thật buồn cười.
– Bà tư, ông chủ gọi bà lên ăn trưa!
Tôi thót lên một nhịp, còn chưa kịp đón lấy bát cơm nóng từ cô Thu đành phải đứng dậy. Không muốn một cuộc bắt người diễn ra làm mọi người ăn không ngon, tôi chấp nhận theo mấy gã tối qua bảo vệ lão Toàn lên nhà chính.
Bữa cơm trưa nay của nhà họ Đinh cũng không kém phần đông đủ, khả năng vì lão Toàn muốn bù đắp bữa trưa hôm qua tôi không hợp tác. Chẳng phải tối qua tôi đã chịu nhượng bộ lão rồi sao, thế nên giờ này bụng dạ lão đã yên ổn, thuốc đã hết tác dụng, lão liền bày ra một “yến tiệc” để giới thiệu tôi “danh chính ngôn thuận” làm vợ lão.
– Bà tư, hôm nay sức khỏe của em thế nào… từ sáng đến giờ ta mới hồi được, bọn nhà bếp đáng chết thật!
Tôi lạnh lùng bước đến gần lão Toàn, lướt qua vẻ mặt không một cảm xúc của cậu cả, nhẹ giọng đáp:
– Tôi đã khỏe, cảm ơn ông.
– Ơ…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-cua-nha-giau/3387055/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.