🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thằng nhóc nghe vậy, nhíu mày, tay bứt cọng cỏ rồi trèo lên chạc cây, hỏi với xuống:



– Bà già hỏi làm gì?



Tôi thở dài, có vẻ thằng nhóc này không nói chuyện được thì phải. Đang chán nản, tự nhiên trên đầu lại có thứ gì rơi vào, hơi bực mình tôi ngẩng lên, phát hiện thứ rơi xuống là một quả ổi nhỏ chín vàng.



– Cho bà già đấy, ăn đi!



Cũng được, tôi chưa ăn sáng, thế nên cầm ổi gặm, nhận ra cũng ngọt. Một lúc lại thấy vài quả nữa rơi xuống quanh người, tôi không ngại nhặt hết lên tay. Thằng nhóc cũng nhảy xuống cắn ổi rôm rốp bên cạnh tôi.



– Tôi sinh ra trong đây. Bố mẹ đều theo ông chủ đi làm gỗ.



– Bố mẹ nhóc giờ ở đâu?



– Chết hết rồi.



Tôi lặng đi, bất chợt cảm giác thương xót dâng lên. Việc chăn bò này hẳn gia đình ông Toàn giao cho nó làm cũng lâu rồi. Mới tí tuổi đầu mà như ông cụ non, thằng bé bị xã hội, chính xác là nhà lão Toàn vùi dập từ tấm bé. Dù không dám tin nhưng tôi vẫn hi vọng mà hỏi nó:



– Nhóc có được nhà chủ cho đi học không?



Thằng nhóc cười khẩy, điệu cười không nên có ở độ tuổi của nó.



– Học làm gì, cậu cả bảo tôi đủ tuổi sẽ được đi làm gỗ. Làm gỗ không cần học, chỉ cần khỏe mạnh.



– Cậu cả bảo nhóc thế à?



– Ừ.



Khốn kiếp! Bóc lột sức lao động của trẻ em, cũng chẳng để ai dìu dắt lại định

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-cua-nha-giau/3387054/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.