– Tôi xin cậu… xin cậu tha cho cô Chi! Cô ấy có làm gì đâu! Cô ấy cũng không biết gì cả!
Cô Thu lao đến ôm chân cậu cả van xin. Hắn lạnh lùng đạp cô ra, ngay sau đó cúi xuống túm cổ áo tôi kéo lên, rít qua kẽ răng:
– Đừng tưởng ăn được tiền nhà này mà dễ!
Tròng mắt tôi long lên đối diện với tròng mắt đỏ vằn của hắn, bất chợt… tôi như kẻ chết đuối vớ được cọc giữa dòng nước xiết lập tức lắc đầu, quỳ hai đầu gối van xin hắn, nước mắt lăn dài:
– Anh nghe tôi đi… tôi bị lừa đưa đến đây! Mẹ tôi nói cha anh muốn lấy vợ tư, nhưng bà ấy nói với tôi cha anh đã li dị cả ba người vợ trước rồi, tôi đến đây không phải để làm vợ lẽ vợ thêm như anh nghĩ. Đúng là tôi đồng ý lấy cha anh vì tiền, nhưng vì để cứu gia đình tôi… vậy mà… tất cả chỉ là một vở kịch, gia đình tôi không làm sao cả, mẹ tôi chỉ vì muốn bán tôi đi mà thôi!
– Bán mình chuộc cha… hừ! Chỉ vì tiền làm mờ mắt!
Hắn nghe xong phì một tiếng khinh bỉ, dẩy tôi ngã lăn ra sàn.
– Tôi chắc chắn bà tư đã gây ra chuyện tối nay, bà giỏi đấy!
Hắn ta hừ nhạt buông một câu, dáng lưng cao lớn quay người bỏ đi. Đám đàn ông theo sau hắn bỏ lại ánh nhìn căm giận cho tôi rồi bước nhanh khỏi phòng, ngay sau đó cánh cửa bị khóa sập lại. Tôi chẳng biết tâm trạng lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-cua-nha-giau/3387051/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.