Tôi cố gắng trấn tĩnh nhìn lão Toàn đang ngồi một mình một bàn đầy thức ăn bốc khói trước mặt. Tối nay lão muốn ăn riêng với tôi. Có lẽ lão cố tình bỏ đói tôi cả ngày nay để tôi ngoan ngoãn nghe lời. Vừa thấy tôi, lão nheo nheo mắt, khuôn mặt nính mỡ hất nhẹ hàm, nhe nhởn cười:
– Bà tư, lại đây!
Hai gã đàn ông đang giữ chặt, tôi muốn chạy cũng không thể, cuối cùng để trì hoãn thêm chút thời gian tôi liền nói:
– Ông Toàn, tôi đúng là rất đói, thế nhưng cả người tôi bẩn thỉu hôi hám, tôi muốn tắm trước khi ăn có được không?
Lão nghĩ ngợi một lát, gật đầu, vẫy tay để bọn người kia đưa tôi ra nhà tắm. Có chút ánh sáng điện con người dường như cũng tỉnh táo hơn, tôi nói với một gã vừa đẩy tôi vào nhà tắm:
– Chú giúp cháu đem vali quần áo của cháu đến đây được không, cháu không đem quần áo thay! Chú yên tâm, cháu không dám chống đối đâu, giờ cháu muốn đi thì cũng đi kiểu gì được?
Mấy gã đàn ông nhìn nhau rồi gật đầu, một gã bước nhanh khỏi khu vực nhà tắm cạnh nhà ăn mà lão Toàn đang chờ. Tôi căng óc ra suy nghĩ. Giờ tôi có thoát khỏi đây cũng không chắc bảo toàn mạng sống mà ra khỏi khu rừng này, chi bằng tạm thời tôi nên giả bệnh, đồng thời cũng cần khiến lão Toàn không thể làm gì tôi được. Một hồi vali nhỏ của tôi được ném vào trong phòng tắm, tôi vội vàng mở ra. Bên trong đó có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-cua-nha-giau/3387050/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.