🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kỷ Đinh ngẩng lên.



Có ánh sao.



Rất yếu ớt, nhưng vẫn kiên trì tỏa sáng.



Trời đêm ở thành phố lớn hiếm thấy ánh sao, cô bất giác cảm thán: “Đẹp thật.”



Kỷ Đinh ngắm những đốm sáng nho nhỏ chớp tắt đó, bỗng nhớ đến một câu nói – những người qua đời sẽ hóa thành ngôi sao trên trời, mãi mãi bảo vệ người mình yêu thương.



Cô bỗng cảm thấy thương cảm – không biết, trong hàng vạn ngôi sao này, có ngôi sao nào thuộc về Bé Mập không?



Nó ở trên trời có vui không? Không có sự yêu thương bảo vệ của họ, nó có gặp phải phiền phức, hoặc bị bắt nạt không?



Hơn một năm nay, mà cô lại không lần nào mơ thấy nó.



Mập Mập, là em không muốn gặp chị sao?



Em có biết là, chị rất nhớ em không?



Kỷ Đinh thấy mũi cay cay.



Mắt nóng lên, tích tụ thành những giọt nước mắt long lanh, rơi xuống gò má.



Hôm nay là ngày vui như thế, khóc sụt sùi như vậy không ra thể thống gì.



Cô sụt mũi, hơi quay người đi, len lén lau nước mắt.



Một bàn tay đặt lên vai Kỷ Đinh, xoay người cô lại. Ôn Nghiên nhìn thấy khóe mắt đỏ hoe của cô thì sững người: “Đường Đường, sao vậy?”



Đang yên đang lành sao lại khóc?



Kỷ Đinh nghẹn ngào, sụt sịt nói: “Em nhớ Bé Mập.”



Ôn Nghiên cúi nhìn cô, sau đó dang tay ôm cô vào lòng, khẽ an ủi.



“Lại đây, anh ôm nào.” Anh nói.



Kỷ Đinh áp sát ngực áo anh, thoải

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-bac-dai-hay-la-vao-thanh-hoa/3508000/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.