Hai trăm con tàu lớn dàn trận trên biển, ngoài chiến thuyền, trong đó mười lăm chiếc là thuyền lương, tổng cộng chuẩn bị ba mươi vạn thạch lương thực, bổ sung dọc đường. Ba mươi chiếc là thuyền nước, chuyên dùng để chở nước ngọt.
Cờ xí tung bay trong gió, binh lính dũng cảm trên tàu áo giáp sáng loáng, đứng nghiêm trang hai bên mạn thuyền.
Quân thần Đại Hạ đứng trên bờ, tiễn những con tàu dần dần khuất xa.
Đây là một hạm đội hiếm thấy trên đời, vì đất nước của họ mà dong buồm ra khơi tìm kiếm giống lương thực.
"Bọn họ ít nhất phải mất vài năm mới có thể trở về cố hương..." Lão Hoàng Đế có chút cảm khái, thở dài: "Những nhi nữ Trung Hoa như vậy, xứng đáng được lưu danh sử sách."
…
Tế Bắc.
Trong Tế Bắc Vương phủ truyền ra tiếng gầm giận ——
"Cái gì?! Trại gà của bổn vương mất rồi! Mất mấy cái?"
"Bẩm Vương gia, một cái cũng không còn."
"Thật vô lý!"
"Bẩm Vương gia, còn có trường gà chọi nữa."
"Ồ? Trường gà chọi còn à!"
"Không phải, ý thần là, trường gà chọi cũng mất rồi."
"... Vô liêm sỉ!!!"
Lý trí của Tế Bắc Vương gần như sụp đổ: "Năm cái! Cả năm trại gà! Còn có một trường gà chọi, mỗi năm hai mươi vạn tiền—"
"Cao, Kiến, Dực!" Tế Bắc Vương nghiến răng nghiến lợi đọc tên Hoàng Đế: "Ngươi! Hay lắm!"
Gia tướng đứng bên cạnh cúi đầu, không dám nói gì.
Ngay khi nhận được tin báo, bọn họ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740468/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.