Khi Hứa Yên Miểu mang quà đến thăm, trong phòng đã có mấy vị đại quan.
Lễ Bộ Thượng Thư đang nắm tay Lễ Bộ Thị Lang, đầy quan tâm: "Sao mặt mày lại xanh xao đến vậy, trước đây đánh trận chạy đông chạy tây cũng không như thế này mà."
Hứa Yên Miểu thò đầu nhìn, thấy Lễ Bộ Thị Lang không chỉ mặt mày xanh xao, mà môi cũng trắng bệch, quầng thâm dưới mắt, rõ ràng là đang rất khó chịu.
Trên đầu đối phương quấn băng che gió, cả người yếu ớt nằm trên giường, giọng nói khàn đặc: "Có lẽ là không chịu được gió biển."
Lễ Bộ Thượng Thượng Thư vỗ tay y: "Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, nghe nói đại phu kê cho ngươi thuốc bổ tỳ vị, trong đó có nhân sâm, rất bổ nguyên khí. Ta mang theo mấy củ sâm, đều là hồng sâm, ngươi cứ cầm lấy."
Lễ Bộ Thị Lang mặt mày xanh xao, không còn chút sức sống, chỉ có hàng mi dài vẫn chớp liên tục: "Đa tạ Thượng quan."
Dải băng làm dịu đi đường nét khuôn mặt, chăn che khuất yết hầu nam tính, Vĩnh Xương Hầu vốn chỉ đến cho có lệ, thấy cảnh này thì nghẹn ngào không thành tiếng.
Một đấng nam nhi rơi lệ, Hộ Bộ Thượng Thư liếc nhìn hắn ta, chỉ thấy da đầu tê dại: "Ngươi khóc cái gì?"
Vĩnh Xương Hầu đưa tay lau khóe mắt: "Đây là Tiểu Trà cô nương! Ta nhận ra! Tiểu Trà cô nương nhất định rất khó chịu. Ở đây có tiệm thuốc nhà ta, ta lập tức bảo bọn họ lấy ra những cây đông trùng hạ thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740395/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.