Lão Hoàng Đế suy nghĩ: "Đây chẳng phải là lập doanh trại vững chắc, đánh trận chắc thắng hay sao!"
Đây là chiến pháp ổn định nhất, ít sai sót nhất, tỷ lệ thắng cao nhất. Đánh trận trên đất bằng đã rất có lợi, dùng trên biển, lại càng thích hợp hơn.
Ánh mắt nhìn Tạ Lạc Thủy trở nên tán thưởng: "Ngươi rất tốt." Đây không tính là biện pháp quá thông minh hay kinh diễm, nhưng một người không đọc nhiều sách, cũng chưa từng được đào tạo bài bản mà có thể nghĩ ra được, rõ ràng là đã rất dụng tâm.
…
Lão Hoàng Đế nảy ra một ý tưởng: "Hơn nữa, những hòn đảo đó nằm trong tay Đại Hạ, tàu thuyền khác muốn lên đảo bổ sung vật tư, phải nộp lệ phí cửa ải chứ nhỉ?"
Tạ Lạc Thủy hơi mở to mắt.
Nàng thật sự không hiểu, tại sao bậc quân vương làm gì cũng nghĩ đến chuyện kiếm tiền . Hoàng Đế chẳng phải nên là người quyết đoán, ngày nào cũng lạnh lùng, thao túng quyền thuật, để cho quần thần vây quanh mình, vắt óc suy đoán tâm tư của ông ta sao?
"Đại khái là như vậy!" Lão Hoàng Đế theo bản năng muốn vỗ vai Tạ Lạc Thủy, tay đưa ra được một nửa thì nhớ ra giới tính của đối phương liền rụt lại, chỉ nói miệng: "Những gì trẫm muốn dặn dò ngươi chỉ có vậy, ngươi lui xuống đi."
Tạ Lạc Thủy rời đi, Lão Hoàng Đế vội vàng gọi Hộ Bộ Thượng Thư đến, kể lại một lượt, rồi hỏi: "Ngươi thấy thế nào?"
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Nhắc lại từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740394/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.