Các viên quan đi theo: “Hu hu hu hu!”
Tiểu Bạch Trạch! Nói hay lắm! Quả không phụ danh thần thú thấu hiểu thiên hạ! Thật là hiểu nỗi khổ của dân chúng!
Hoàng đế: “…”
Hoàng đế tức giận: “Mùa đông ba ngày tắm một lần, ngươi là nam nhân sao lại cầu kỳ như vậy?! Không thể mười ngày đi một lần sao! Mười ngày đi một lần có thể bốc mùi c.h.ế.t ngươi sao!”
“Còn có thịt! Đây là thứ mà quan tòng cửu phẩm nhỏ bé như ngươi nên ăn mỗi ngày sao! Ăn mỗi ngày! Ăn mỗi bữa! Bữa trưa ở nha môn không có thịt sao! Không đủ cho ngươi ăn sao? Về nhà còn mua thịt làm gì!”
Hứa Yên Miểu: “… Bệ hạ nói đúng.”
【Nhưng mà đồ ăn ở nhà ăn thật sự là khó ăn…】
Hoàng đế: “Còn có thuê trâu! Ngươi nhất định phải mượn của quan phủ! Ngươi không thể nhờ người bằng hữu kia của ngươi, Liên… Liên… Liên gì nhỉ, chính là Binh bộ ti vụ đấy, ngươi không thể nhờ hắn ta cho mượn sao! Tiết kiệm một chút không phải là dư ra rồi sao!”
Hứa Yên Miểu âm thầm cúi đầu.
Nhưng tiếng lòng của hắn vang dội bên tai.
【Keo kiệt thật đấy!】
【Liên Hạng kia còn phải bỏ tiền ra nuôi trâu đấy! Sao không tính số tiền này vào! Hơn nữa tiền thuê trâu cũng không phải là khoản lớn, tiền cỏ mới đắt chứ, chẳng lẽ ta mượn trâu của hắn ta, còn để trâu nhịn đói một ngày về nhà ăn cỏ, ngày hôm sau ăn no rồi mới đến sao? Quá thiếu đạo đức rồi…】
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740354/chuong-109.html