Hoàng đế bất mãn.
Ông ta chưa tính thu hoạch trên ruộng bổng lộc và ruộng thừa kế đâu! Một khoảnh ruộng là hai mươi mẫu, phát cho hắn tám mươi mẫu đất! Còn không đủ sao!
Hoàng đế nhất định phải so đo chuyện này: “Lấy bàn tính đến đây! Ta tính cho ngươi xem!”
Cẩm Y Vệ nhanh chóng đi lấy một chiếc bàn tính đến.
Hoàng đế cầm bàn tính, hùng hổ nói: “Nào! Nói xem một ngày ngươi ăn bao nhiêu!”
“Bữa trưa ăn ở nha môn, bữa sáng và tối cộng một thăng gạo, năm lạng bột mì, tám lạng thịt.”
“Năm lạng bột mì có thể hấp được hai cái bánh bao! Tám lạng là mỗi ngày ăn nửa cân thịt! Củi gạo dầu muối cũng tính cho ngươi…” Hoàng đế lách cách gõ bàn tính: “Cộng thêm năm trăm đồng tiền thuê nhà, một tháng ba nghìn không trăm lẻ một văn! Sao lại không đủ! Gạo triều đình cấp cho ngươi, còn cho ngươi bốn khoảnh ruộng! Chỗ nào tiền bổng lộc không đủ, ngươi lấy từ thu hoạch trên ruộng ra, không phải là đủ rồi sao!”
Nói xong, hoàng đế còn rất tự đắc.
Ông ta còn dùng một thủ đoạn nhỏ, năm lạng bột mì hấp hai cái bánh bao là bánh bao không nhân — Tuy rằng ông ta biết cái thứ kia gọi là bánh màn thầu.
Hứa Yên Miểu: “Còn có tiền nước, còn có chi phí dầu đèn mỗi tối…”
“Được rồi! Ta cũng tính cho ngươi!” Hạt bàn tính được gõ rất nhanh, “Nước dùng, ta tính cho ngươi ba mươi thùng nước, dầu đèn ta tính cho ngươi mỗi ngày dùng đến nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740353/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.