【Xì… Ký chủ, cuối cùng cũng liên lạc… xì… liên lạc được với ngươi rồi… xì… Chờ đã, sao ngươi lại khiến nhiều người ghét như vậy?!】
Hứa Yên Miểu hoang mang.
【Ta không biết nữa. Nửa năm nay mỗi ngày ta đều rất điệu thấp, cũng không đắc tội với ai cả.】
Các viên quan đi theo: “…”
Thật ra, từ việc trước kia bắt được nhiều tham quan như vậy mà xem, sau đó có người cẩu cấp nhảy tường cũng là chuyện bình thường.
E là sau này Hứa Yên Miểu sẽ gặp phải không ít vụ ám sát. Thế nhưng, bệ hạ nhất định sẽ bảo…
【Xì… Lại sắp mất sóng rồi… xì… Ngươi nhất định phải bảo vệ tính mạng của mình đấy! Nếu không hệ thống sẽ sụp đổ, tuy rằng ta có thể mang linh hồn của ngươi đi rồi nhào nặn thêm một cơ thể cho ngươi, nhưng những chuyện phiếm bên trong sẽ bị tung ra ngoài hết! Toàn thiên hạ đều sẽ biết! Hơn nữa còn sẽ liên tục trong một trăm năm, không ngừng cập nhật chuyện phiếm mới! Đáng sợ lắm đấy, ngươi nhất định phải bảo vệ bản thân đấy!】
【Xì… xì… xì…】
【Hệ thống? Hệ thống?】
Thôi được rồi, lại mất liên lạc rồi.
Hứa Yên Miểu gãi đầu.
【Khiến nhiều người ghét, là nói hoàng đế coi ta là hình mẫu thanh liêm, cho nên ta bị tham quan ghi hận sao?】
【Sau khi c.h.ế.t cái giá phải trả chỉ là chuyện phiếm bị tung ra ngoài thôi sao, hù c.h.ế.t ta rồi, ta còn tưởng là chuyện gì đáng sợ chứ!】
Hứa Yên Miểu thở phào nhẹ nhõm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740355/chuong-110.html