Lăn qua lăn lại trên giường.
“Nếu bị bắt được, ta phải nói nguồn tin của ta là gì đây? Nói là thấy Tần quý nhân có vài phần giống Quý công có được không?”
Lăn qua lăn lại.
“Ấy chà, Quý Tuế sắp được gặp cháu gái ruột của mình rồi, ơ? Sao hoàng hậu lại gọi Quý Tuế đến trước vậy!”
*
Phượng Nghi cung.
“Quý Tuế, ta biết ngươi muốn hỏi chuyện của nữ nhi, những chuyện này A Trừng đều đã nói với ta rồi.”
Đậu hoàng hậu nói thẳng: “Hiện giờ tinh thần A Trừng bất an, để ta nói với ngươi vậy.”
“Đa tạ nương nương.” Quý Tuế nghiêm mặt ngồi thẳng lưng, Quý công năm nay bốn mươi sáu tuổi, lúc này lại luống cuống như đứa trẻ được nghe đại nho giảng bài.
“A Trừng nói với ta, mẫu thân nó là nữ nhi nông hộ, năm Thiên Thống thứ chín tháng mười lúc dịch bệnh hoành hành ở Tuyền Châu, nhà mẫu thân nó bị phá hủy, người thân đều chết, lưu lạc đến thanh lâu. Lúc đó nàng ấy mới bảy tuổi.”
Quý Tuế mặt không chút thay đổi, bàn tay giấu trong tay áo siết chặt thành quyền.
“Đến năm mẫu thân nó đến tuổi cập kê, sắp sửa xuất giá, nhưng năm đó ngươi ra sức trấn áp các thanh lâu, thanh lâu của mẫu thân nó bị niêm phong, may mắn được ra ngoài, sau đó gả cho một trai nhà nông, người kia chất phác thật thà, đối xử với mẫu thân nó rất tốt, cũng coi như là một người tốt.”
Bởi vì… ông ta trấn áp thanh lâu, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740340/chuong-95.html