editor: Mì Tương Đen.
Chiêu Linh buộc chặt bao cổ tay, đeo lên thiếp ngọc[1]. Y chọn xong tư thế, kéo căng cung tên tinh xảo, mộc tiễn[2] bay ra, bắn trúng vào hồng tâm, lại chỉ dừng trong chốc lát, sau đó liền rơi trên mặt đất.
[1] Thiếp ngọc: dụng cụ bao bọc xương ngón tay khi bắn tên.
[2] Mộc tiễn: mũi tên gỗ.
Khí lực quá nhỏ, bia ngắm lại quá cứng.
Mũi tên đầu tiên không bắn trúng, Chiêu Linh rút mũi tên thứ hai từ búi tiễn phía sau lưng, chậm rãi cài lên dây, lại giương cung bắn vào tấm bia phía trước.
Mũi tên thứ hai bắn ra, đập mạnh lên bia ngắm, vẫn không thể ghim trên mặt bia, một lần nữa rơi xuống đất.
"Bát đệ tránh ra! Xem ta đây!"
Một nam hài thô lỗ đẩy Chiêu Linh ra, tâm trạng nôn nóng nắm lấy cung tên kéo mạnh, căn bản không chăm chú ngắm vào bia.
"Vút..." Một tiếng, mộc tiễn bắn ra ngoài, văng ra vài thước so với bia ngắm, suýt chút nữa đã trúng vào người tuỳ tùng đang chờ nhặt mũi tên ở phía bên cạnh.
Tuỳ tùng nhìn thấy Chiêu Thuỵ công tử bắt đầu lỗ mãng bắn tên, rất ăn ý chạy trốn ra tứ phía.
"Thuỵ công tử, không được lỗ mãng!" Tề sư phó lập tức quát lên, ý bảo ngưng lại. Ông phụng mệnh Quốc quân, đảm nhiệm chức vụ sư phó dạy các vị công tử ở đây bắn cung, cho nên hoàn toàn có quyền răn dạy nhi tử của Quốc quân.
Chiêu Thuỵ căn bản không nghe, tự mình lẩm bẩm: "Lần này không tính."
Hắn lập tức lấy ra mũi tên thứ hai, cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-viet-vang-su/1019649/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.