"Các vị lãnh đạo, các vị khách quý kính mến, mọi người buổi sáng tốt lành. Ngày hôm nay, thay mặt mọi người, tôi xin gửi lời chia buồn sâu sắc nhất về sự ra đi của giáo sư Quản Bân thuộc viện Hoá học và Công trình phân tử, một người thầy tốt của các bạn sinh viên, người đồng nghiệp tốt của công nhân viên trong khoa......" 
Lễ cáo biệt giáo sư Quản Bân long trọng hơn Lộ Tranh tưởng tượng rất nhiều. 
Nhà tang lễ nhỏ trang trí hai màu trắng đen, ở trung tâm đặt ảnh chụp của giáo sư Quản Bân, có lẽ bình thường anh ta không thích chụp ảnh nên ảnh được dùng là ảnh chứng minh thư có phần xộc xệch. 
Trên bục là một người đàn ông mặc tây trang hơi lộ bụng dùng vẻ mặt đau buồn kể lại tình bạn thắm thiết của bản thân và giáo sư Quản ____ mặc dù trong cả quá trình điều tra người này chưa từng xuất hiện, thậm chí còn chưa từng gọi điện hỏi thăm tiến triển vụ án. 
Trong suốt lễ truy điệu người dễ thấy nhất chính là bà Quản, mẹ của giáo sư Quản, bà ngồi ở hàng ghế đầu khóc không ra hơi suốt cả quá trình, tựa như giây tiếp theo sẽ phải nhập viện, mọi người bên cạnh không ngừng an ủi nhưng bà căn bản không thể khống chế được tâm trạng của mình. 
Lộ Tranh thở dài một hơi, trong lòng không mấy thoải mái. 
Toàn bộ buổi lễ rất trang trọng, sau khi khách quý phát biểu xong, Lộ Tranh và Đường Thiệu Nguyên theo hàng người tiến về phía trước, đặt một bó loa kèn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-luu-vet/2532134/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.