Căn hộ của Đường Thiệu Nguyên ở tầng 18, phòng khách có cửa sổ lớn sát đất nhìn ra hồ, khoảnh khắc cửa mở ra Lộ Tranh liền giật mình trừng to hai mắt. 
Wow, đây là lần đầu tiên trong đời anh được thấy căn phòng đẹp đẽ như nhà của nam chính hay xuất hiện trên phim. 
Cả căn phòng được trang trí theo tông màu lạnh, không nhiễm một hạt bụi, chỉ là không có chút hơi người nào. 
"Vào đi đàn anh." Đường Thiệu Nguyên cúi đầu lấy từ sâu trong tủ giày ra một đôi dép lê màu vàng chanh đặt ở huyền quan. 
Lộ Tranh tháo đôi tất ướt ra, lắc lắc ngón chân vài giây cho khô rồi mới mang dép vào, ấm áp dễ chịu, giống như đang giẫm lên hai mặt trời nhỏ, anh cúi xuống nhìn đôi dép lê màu xám trên chân Đường Thiệu Nguyên, nhất thời dâng lên cảm giác kì lạ. 
A, giống như mình là thứ duy nhất phát sáng trong căn phòng này vậy. 
Đường Thiệu Nguyên đưa tay muốn cầm tất của anh. 
"Không cần không cần không cần. Bẩn, tôi tự cầm được mà." Lộ Tranh bị doạ sợ rồi ____ đây là tất của người khác đó! Thật sự không làm người em khiết phích này hỏng mất chứ. 
Mắt Đường Thiệu Nguyên hơi rũ xuống, không biết có phải lỗi cảm giác không mà anh lại cảm thấy cậu như có chút tiếc nuối. 
"Đàn anh sao lại bẩn được chứ?" Đường Thiệu Nguyên bỗng ngẩng đầu nhìn thẳng anh. 
"Rõ ràng...... Chỉ có cậu là sạch sẽ." 
Những lời này quanh quẩn bên miệng anh mấy vòng nhưng vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-luu-vet/2532132/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.