🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

***



Một bàn chân khẽ móc vào thanh lan can đặt chân bên cạnh Dịch Thủy Ca.



Dịch Thủy Ca không quay đầu cũng biết người bên cạnh mình là ai.



Anh ta ngửa đầu đón gió thổi tới, cất tiếng hỏi:



– Nếu bên trên là cậu, đổi thành cậu được nguyện vọng, cậu sẽ ước nguyện điều gì?



Tạ Tương Ngọc nói chẳng chớp mắt:



– Tôi sẽ ước anh còn sống là còn liệt dương.



– Cái nết tốt thật đấy. – Dịch Thủy Ca tỉnh bơ khen ngợi cậu ta – Từ đầu đến cuối, càng ngày tôi càng tự tin có thể sống cả đời cùng cậu.



Tạ Tương Ngọc: …



Tôi đang mắng anh đấy.



Mẹ kiếp anh đừng có sỉ nhục thành ngữ được không.



– Ước nguyện cậu mập thêm chút. – Dịch Thủy Ca thuận tay ôm eo Tạ Tương Ngọc vỗ vỗ – “Ngủ” tới mức gầy cả đi.



Tạ Tương Ngọc: Mắng chửi.jpg



Cậu ta trợn mắt xem thường, cất giọng chanh chua:



– Chẳng phải anh Dịch cảnh sát chính nghĩa đây lòng mang thiên hạ sao? Sao anh không ước thế giới này hòa bình đi?



Dịch Thủy Ca mỉm cười, vươn tay vuốt tóc từ trước ra sau, để lộ chỏm mỹ nhân:



– Tôi không ở bên trên… Nếu tôi ở trên, chắc giờ sẽ phải phiền não lắm.



Trên trạm dưới trạm, mỗi âm thanh đều đang thảo luận chuyện này.



Đa phần mọi người đều không giống với Dịch Thủy Ca.



Bọn họ nghĩ chuyện này vừa đơn giản vừa tốt đẹp.



Trước đây “Hoa Hồng Nhỏ Âm Vang” làm công việc buôn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314244/chuong-311.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.