***
Giang Phảng không cho bản thân nhiều thời gian để nghỉ ngơi.
Bọn họ tranh thủ thời gian quay về nhà thờ.
Quan Tuấn Lương nằm ngửa trên chiếc ghế cầu nguyện dài, nắm chặt vạt áo rách trong tay, đôi mắt nhắm nghiền, cả người run rẩy như thể sắp ngất đi.
Tống Hải Ngưng một tay lau mồ hôi cho Quan Tuấn Lương, một tay nắm chặt con dao găm vừa được rửa bằng nước thánh trong nhà thờ, vẻ mặt vừa cứng rắn vừa ủ rũ.
Ban Hàng cũng nắm chặt đạo cụ trừ tà hiếm hoi trong tay bọn họ, canh giữ cạnh hai người, tư thế phòng ngự tuyệt đối.
Nhìn thấy Nam Chu và Giang Phảng bước vào từ cửa nhà thờ, sắc mặt Tống Hải Ngưng và Ban Hàng thoáng thả lỏng, đồng thời lộ ra vẻ mặt được cứu mạng.
… Cho dù trong tay hai người không cầm gì còn bọn họ vũ trang đầy đủ.
Nam Chu bước lên trước, cúi người kiểm tra tình huống của Quan Tuấn Lương.
Giang Phảng giấu lòng bàn tay bị dây thừng siết đỏ ửng, bình tĩnh nói:
– Ban Hàng, cậu nói lại chuyện này xem nào.
Ban Hàng chán nản ngồi xuống ghế dựa, chống tay lên đùi, cúi đầu xoa xoa thùy tai.
Đây là biểu hiện mỗi khi cậu ta lo lắng, ánh bạc trên khuyên tai đã sớm bị cậu ta sờ mòn.
Cậu ta và Quan Tuấn Lương cùng nhau đi tìm Hoa Tư Tư bị mất tích.
Ban đầu bọn họ đã quyết tâm tuyệt đối không tách nhau ra, nhất là trong thời tiết sương mù dày đặc này, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314194/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.