***
Người đàn ông mặc áo đuôi tôm được kéo lên, thở hồng hộc, cổ họng đau đớn. Ông ta nhìn thẳng Nam Chu, nhất thời không nói được nên lời.
Nam Chu cũng không cho ông ta thời gian để cầu cứu hoặc suy nghĩ lời nói dối.
Cậu giẫm thẳng lên mũi chân người đàn ông mặc áo đuôi tôm.
Áo đuôi tôm trượt chân, cả cơ thể một lần nữa treo lơ lửng bên ngoài cầu. Chỉ có cà vạt chất liệu tốt quấn chặt quanh đầu ngón tay Nam Chu nối với đường sống duy nhất của ông ta.
Đáng tiếc, đây vừa là cơ hội sống, vừa là đường chết.
Tay vịn cầu treo làm bằng chất liệu gỗ, qua năm tháng phơi mình ngoài gió núi, đã chẳng thể gánh chịu được sức nặng của hai người đàn ông trưởng thành trong thời gian dài.
Dòng sương mù chậm rãi chuyển động, vực sâu vốn dĩ không nhìn thấy đáy càng kéo dài vô tận.
Hai người đang đứng trên một cụm mây nhỏ, vật duy nhất ở bên cạnh chỉ có cây cầu cũ kỹ này.
Cót két…
Cót két…
Khung thép, ván gỗ, dây thừng quấn lấy nhau vang lên cót két.
Tiếng gầm khẽ từ khung thép, tiếng ván gỗ kêu gào, tiếng dây thừng rung lắc, hòa lẫn vào nhau thành vô số âm thanh đòi mạng, kèm theo cả tiếng trống ngực dồn dập, càng thêm chấn động tâm can.
Suy nghĩ của Nam Chu rất đơn giản.
Đây là NPC trong phó bản, nếu như đã có trí tuệ thì chắc chắn sẽ sợ chết.
Để khống chế áo đuôi tôm tốt hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314193/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.