***
Tiếng súng liên tiếp vang lên bên bờ Tây.
Nhìn qua cánh cửa nhà thờ mở rộng, từng luồng sáng đỏ trắng đan xen lóe lên bên rừng cây phía đối diện, biến cả rừng cây u ám bên bờ Tây sáng như ban ngày và dày đặc sát khí.
Tiếng súng kíp, súng hỏa mai mồi cò, súng hoa cải, đủ tiếng súng vang lên hỗn loạn.
Một màn truy sát đang xảy ra ngay cách bọn họ chỉ một cây cầu.
Hoàn toàn có thể suy ra được đối tượng… của màn truy sát này.
Bọn họ có lạc quan đến mấy cũng sẽ không tin tưởng nửa đêm bên lâu đài Công tước tụ tập người ngựa chỉ để đánh con thỏ.
Ban Hàng đứng ngồi không yên.
Cậu ta vừa mới cử động hai chân chợt nghe thấy Giang Phảng nói:
– Đừng cử động.
Ban Hàng nóng lòng như có lửa đốt:
– Nhưng bên kia nhất định là bọn họ…
Cứ nghĩ đến việc đồng đội của mình đang bị vây giết như những con mồi, cậu ta còn lòng dạ nào ngồi yên được đây?
Huống hồ, bạn gái của cậu ta…
Giang Phảng bình tĩnh liếc nhìn cậu ta, ánh mắt mang sự thờ ơ và lý trí tuyệt đối:
– Cậu ra ngoài vì định qua cầu sao?
Ban Hàng lập tức nghẹn họng, máu nóng dần dần nguội lạnh.
Quy tắc.
Lại là quy tắc.
Quy tắc yêu cầu bọn họ không được qua cầu.
Quy tắc khiến cho hai thủ lĩnh mạnh nhất của bọn họ đều ở bên bờ Tây.
Quy tắc bắt bọn họ trơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314195/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.