***
Cho dù tinh thần bị đánh một cú nặng nề, nhưng ra đa tiết kiệm tiền của Lý Ngân Hàng vẫn không hề đình công.
Bọn họ rời khỏi sòng bạc xa hoa rực rỡ, đi tới vùng ngoại thành bao trọn lấy cả Phồn Hoa.
Thành trại tràn ngập phong cách Cyberpunk của Hong Kong, là nơi thích hợp nhất cho sinh mệnh của những người mắc nợ, tội phạm đang lẩn trốn và giai cấp nghèo rớt.
Chỗ trọ ở đây có giá cả thấp nhất.
Trong đêm trẻ con khóc chào đời, bọn họ liên tục hỏi thăm mấy quán trọ có treo đèn đỏ “Nhà trọ”, cuối cùng cũng tìm được một nhà có điều kiện vệ sinh và trang hoàng tương đối ổn.
Ba người đều tỏ vẻ rất hài lòng.
Cậu bạn nhỏ dẫn đường cho ba người ngáp ngắn ngáp dài, gõ vang cánh cửa phòng chủ nhà.
Bọn họ phải giao dịch tích điểm với bà chủ.
Gõ cửa ba lần, một bà lão có đôi mắt mèo vàng nhạt yếu ớt ló đầu ra.
Lý Ngân Hàng vừa nhìn thấy khuôn mặt bà ta, suýt nữa đã ngất ngay tại chỗ.
Nam Chu bước lên trước, dường như có ý bảo vệ Lý Ngân Hàng và Giang Phảng ở phía sau:
– Tôi xem phòng.
Khuôn mặt chằng chịt nếp nhăn của bà lão khẽ nhúc nhích, giọng nói già nua, ánh mắt không tiêu cự, không biết là sắp chết hay là đã chết rồi.
– Ở bao lâu? Mấy người?
Nam Chu nhìn Giang Phảng.
Giang Phảng nhìn Lý Ngân Hàng.
Lý Ngân Hàng hít sâu một hơi lấy dũng khí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3313967/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.