***
Ông chủ Khúc đã thua hai ván.
Tuy rằng tiền cược cũng chỉ có thể coi như chơi nhỏ, nhưng người xem lại càng ngày càng đông.
Có thể xem ông chủ chịu thiệt, cho dù chỉ thiệt một chút thôi cũng rất thú vị.
Vẻ tươi cười dán chặt trên khuôn mặt của Khúc Kim Sa không hề thay đổi, giống như là đang đeo một chiếc mặt nạ.
Chỉ có lỗ mũi hơi hơi phình lên bán đứng nội tâm đang gợn sóng của ông ta.
Ông ta không kịp nghĩ rốt cuộc là làm sao.
Ông ta chỉ biết, bản thân nhất định không thể làm ầm lên.
Cho dù là Giang Phảng có thực sự gian lận, nhưng việc ông ta tự tay rút lá bài 3 Tép có đánh dấu cũng không thể chối cãi.
Trong mắt người ngoài, lẽ nào Giang Phảng còn có thể khống chế Khúc Sa rút lá bài nào hay sao?
Ván này Khúc Kim Sa đã bị Giang Phảng đánh khổ không nói nên lời.
Dẫu vậy, ông ta vẫn còn một số biện pháp cần thiết.
Khúc Kim Sa cười ôn hòa gọi anh một tiếng:
– Tiểu Giang?
Giang Phảng dời tầm mắt khỏi khay chip xếp hình tòa tháp, dùng ánh mắt hỏi ông ta muốn nói gì.
Khúc Kim Sa nói vẻ tự nhiên:
– Uống chút nước ngọt không?
Giang Phảng ung dung đáp:
– Ông chủ Khúc mời sao?
Khúc Kim Sa cười cười:
– Đương nhiên.
Ông ta cong cong ngón tay, thì thầm mấy câu với người bồi bàn ở sòng bạc.
Không lâu sau, bồi bàn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3313966/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.