Lễ cập kê của công chúa Niệm Huy ngày đó, cung Vô Ưu nổi lên biển lửa ngập trời.
Vãn Vân thân làm tỳ nữ thiếp thân trung thành nhất của công chúa, vì cứu công chúa mà chết trong lửa lớn.
Bệ hạ giận dữ, tìm từ trên xuống dưới cũng không ra kẻ khả nghi, cuối cùng ông đập ngọc tỷ, nói muốn bảo vệ Niệm Huy của ông cả đời.
Ta lại nghĩ đến người bị ta chôn sâu trong đáy lòng.
Vãn Vãn, Tống Vãn Vãn.
Vãn Vân chết.
Vì cứu Tống Vãn Vãn mà chết.
Ta quay về nhà họ Tô, lại nhận ra trong phủ đã hỗn loạn.
Lần thanh tẩy mấy năm này của bệ hạ đã liên lụy vô số, lúc này chính là giai đoạn chính trị sau cùng, phụ thân sứt đầu mẻ trán, vội vàng để ta giúp đỡ.
Ta phiền muộn nhìn ông ta xem trọng quyền lực như mạng sống.
Áo trắng và ác quỷ vạch mặt nhau, ta muốn xâm chiếm, ta muốn cướp đoạt, ta muốn hủy diệt. Ta là người trong vũng bùn, ta muốn leo lên đứng trên mặt trời.
Cho nên lúc ta nhận mũ quan, đầu độc vào thức ăn trong quan lễ, giết hết sạch bọn họ.
Gia chủ nhà họ Tô đã không còn.
Máu đỏ thẫm, từng giọt từng giọt.
Ta nghĩ đến cô gái như mặt trời sáng chói rực rỡ, dịu dàng trong suốt như ánh trăng.
Ta tự đổi tên cho mình, gọi là Trường Sinh.
Trường trong lâu dài, Thanh trong tiếng ca.
Các chi phụ nhà họ Tô vô cùng sợ hãi, cho rằng đã chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-van-bat-thinh-thanh/2737228/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.