Lúc Nhạc Khải rời khỏi nhà họ Nhạc là gần bảy giờ, mà Lục Vân bên kia cũng đã chuẩn bị xong, trước kia cô nhất định sẽ chọn một bộ váy nổi màu, trang điểm thật đậm, bởi vì ảnh hưởng của Thẩm Nhược Ni, cái gì cũng nghe cô ta. Cô ta nói cái gì đẹp cô đều làm, thích cái gì đều mua cho cô ta, coi cô ta là bạn tốt mà đỗi đãi.
Không nghĩ đến cuối cùng lại chết dưới tay cô ta, Lục Vân nghĩ đến đây, trong lòng lại trùng xuống. Không khỏi tự trách bản thân thật quá ngu ngốc. Người tốt với cô cô lại bỏ mặc, người rắp tâm hãm hại mình, cô lại tin tưởng một cách tuyệt đối.
Lần này trở lại lớp, cô tất nhiên sẽ gặp lại Thẩm Nhược Ni, nhắc mới nhớ, lần này phẫu thuật, từ đó đến nay gần một tháng, vậy mà Thẩm Nhược Ni cũng chưa một lần hỏi thăm, bạn bè chó gì chứ? Giả nhân giả nghĩa, Lục Vân nghiến răng tức đến bậm môi nhìn mình trong gương.
Thẩm Nhược Ni, đợi đó cho tôi, lần này trở về, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô.
Lục Vân cái chiếc kẹp tóc anh đào lên tóc mái, đeo cái balo nhỏ lên, cảm thấy hài lòng rồi mới ra khỏi phòng đi xuống lầu. Hôm nay cô mặc một chiếc váy xoè màu hồng nhạt, bên ngoài còn có một lớp ren xoè, nhìn vừa tao nhã, vừa nữ tính, tóc xoăn xoã ngang lưng, nhìn Lục Vân không khác gì con búp bê di động.
Vừa từ trên lầu đi xuống, dưới sảnh một người hầu nữ vội vàng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trong-vong-tay-anh/3577229/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.