Bầu trời buổi sáng trong xanh an lành, nhưng cái không khí cách nhau một cánh cổng lại có chút không đúng.
Bên ngoài một người là Nhạc Khải tỏ ra sốt ruột, không biết cô gái bên trong sao rồi. Muốn đi vào, nhưng lại ngại sợ đám người hầu trong cười anh, nhìn anh với ánh mắt khó hiểu vì bọn họ có lẽ chưa từng thấy anh mặc quần áo kiểu trẻ trâu này.
Mà bên trong thì khác, Lục Vân lại có vẻ ung dung thưởng thức chàng soái ca trong mắt cô, tại sao kiếp trước cô ngu thế nhỉ, trong tay cô Nhạc Khải chính là cực phẩm quý giá. Anh tuấn tú, anh tài giỏi, anh hoàn hảo, anh còn yêu cô đến vậy. Nhưng cuối cùng cô lại chối bỏ anh, phụ lại tấm chân tình của anh.
Lục Vân ơi là Lục Vân mày đúng là cái thứ ngốc nghếch mà!
Đúng lúc Lục Vân còn đang chìm trong tự trách, thì chuông điện thoại lại một lần nữa vang lên, lần này bởi vì khoảng cách khá gần, nên vừa nghe chuông đổ, Nhạc Khải khẽ nhíu mày, anh lập tức nhận ra cô nàng Lục Vân đang đứng sau bụi cây bon sai.
Lập tức anh hiểu ra, Lục Vân trêu anh, cô đùa giỡn với anh.
Vừa giận vừa quê, Nhạc Khải tắt luôn điện thoại, anh rảo bước về chiếc ô tô mở cửa xe toan lái đi. Vì cái gì cô lại làm vậy, đã nói là anh đến rồi, tại sao còn không ra đi, tại sao còn đùa giỡn với anh như vậy? Lục Vân thích đùa cợt anh vậy sao?
Nhạc Khải à, mày đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trong-vong-tay-anh/3577230/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.