Mùa đông năm đó, tôi là một cậu nhóc tám tuổi. Mẹ tôi mất khi tôi còn chưa đầy năm tuổi. Để lại tôi cho ba nuôi nấng. Nhưng bà lại không biết ông ấy chỉ bận tâm đến công việc. Công việc còn quan trọng hơn con trai của ông.
Đến mức mà tôi ở trong biệt thự Lục gia một mình buồn chán, bản tính trẻ con tò mò mà trốn ra ngoài.
Nhưng không ngờ tôi chỉ vừa trèo ra khỏi cổng thì đã bị hai tên lạ mặt bắt cóc.
Hai tên đó đem tôi bịt miệng, trói lại bắt về một cái nhà kho cũ nát. Trong nhà kho tối tăm, ẩm thấp đó chính là nơi tôi gặp được người con gái của đời mình.
Chị gái xinh đẹp với khuôn mặt như thiên sứ ấy cũng bị trói chung một chỗ với tôi. Hai đứa trẻ nhìn nhau chằm chẳm. Thật ra lúc đó tôi đã bị vẻ đẹp của cô ấy thu hút, nhưng tôi từ nhỏ đã hình thành tính cách cao ngạo, nóng nảy, cho nên tỏ ra có chút ngạo nghễ mà hừ lạnh một tiếng.
" Thật yếu đuối! ".
Thực ra khi nhìn thấy chị gái xinh đẹp bị trói lại, dáng vẻ đáng thương nép mình sợ hãi bóng tối, tôi ở trong lòng có chút thương cảm. Chỉ là ngoài mặt vẫn mạnh miệng như vậy.
Nhưng chị gái xinh đẹp ngược lại không để ý. Chị ấy vì lời nói của tôi mà vực dậy, dù đang rất sợ nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ trước mặt tôi.
"Ai nói tôi sợ chứ! Tôi..tôi chỉ là hơi sợ tối mà thôi! ".
Nhìn tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trong-tay/3584748/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.