Sau khi băng bó vết thương trên tay Lục Chính Thần xong, Mộc Thiển Đình mới thở phù một hơi, ngẩng đầu liền nhìn thấy ánh mắt đăm chiêu nhìn chằm chằm mình của Lục Chính Thần. Hai người bốn mắt nhìn nhau không chớp mắt.
Không khí có chút gượng gạo cho đến khi Mộc Thiển Đình lên tiếng đánh trống lảng.
" Cũng thật may...là cậu bị thương ở tay trái, nếu không ở bên phải thì sẽ rất bất tiện! ".
Lục Chính Thần không biết có phải là do ngại ngùng hay không, cũng vội gật đầu phụ họa theo cô.
" À ừ! May thật! ".
" Vậy...nếu cậu đã không còn chuyện gì nữa thì trở về phòng đi! ". Mộc Thiển Đình khẽ giọng lên tiếng.
Nghe được cô nói, Lục Chính Thần tay chân bối rối đứng dậy, đem dáng vẻ ngượng ngùng đi ra khỏi phòng của cô. Lúc ra đến bên ngoài cửa, Lục Chính Thần ngừng một lát thì quay người lại, khiến cho Mộc Thiển Đình còn đang định đóng cửa lại giật mình nhìn tới.
Khuôn mặt đẹp trai ngày thường vốn tỏ ra kiêu ngạo hiếm khi cười khẽ, cất giọng trầm thấp khẽ nói một câu: " cảm ơn! ".
Mộc Thiển Đình mỉm cười một cái. Sau khi Lục Chính Thần quay đầu mở cửa phòng đối diện mà đi vào thì cô cũng đóng cửa phòng lại.
...
Mộc Thiển Đình ở trong Lục thị đã chính thức trở thành người mẫu độc quyền của công ty. Không những được một người cọc cằn, khó tính như Vương đầu hói ưu ái, còn chiếm được cảm tình của nhiếp ảnh gia đẹp trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trong-tay/3584715/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.