Giải quyết được một trà xanh ghen ghét với mình, Mộc Thiển Đình phủi tay ung dung rời đi. Nào ngờ lúc đi qua một bàn khách vip trong quán BAR này lại gặp phải người quen cũ.
Hàn Mộ Bạch mặc áo sơ mi trắng, banh ra hai cái cúc trên cùng, dáng vẻ đào hoa ngang nhiên ngồi vắt chân trên sofa, hai tay hắn đặt ở hai bên thành ghế. Hắn đang cùng với mấy tên công tử thế gia khác ngồi chơi đùa cùng với mấy em gái chân dài ăn mặc hở hang.
Ánh mắt hắn chợt xẹt qua dáng người mềm mại cùng khuôn mặt xinh đẹp không nhiễm bụi trần của cô. Trong đám người đông đúc đang nhảy nhót đó, Mộc Thiển Đình dường như không để tâm mà quay ngang quay ngửa muốn tìm lối ra khỏi chỗ này.
Hình ảnh này đã ngay lập tức lọt vào tầm mắt nhạy bén của Hàn Mộ Bạch. Hắn nào có thể bỏ qua một cô gái xinh đẹp như vậy được chứ. Thế là ngay lập tức gạt tay của mấy em gái đang lần mò lồng ngực mình ra, đứng dậy vứt điếu thuốc dở trên tay, trực tiếp đi đến chỗ Mộc Thiển Đình.
Mộc Thiển Đình lớ ngớ định bước đi, lại phát hiện tay mình bị bàn tay cứng rắn của đàn ông giữ lại.
Cô quay đầu lại nhìn phát hiện vậy mà lại là vị hôn phu sắp đính hôn trước đó của mình, Hàn thiếu của tập đoàn Hàn thị- Hàn Mộ Bạch.
Đầu cô lập tức nảy số. Tự hỏi làm sao người như anh ta lại có thể đến cái nơi như thế này? Khuôn mặt nhỏ lộ rõ vẻ kinh ngạc cùng bất ngờ không kém.
Hàn Mộ Bạch nhìn tới cô gái lần đầu mới gặp này lại đang trợn tròn mắt nhìn mình đứng yên bất động. Hắn khẽ nhếch môi càng thêm hứng thú. Giọng nói cao hứng liền cất lên.
" Cô gái nhỏ, em đi đâu vậy? Hay là ở lại chơi với anh, một đêm của em thì thế nào? ".
Mộc Thiển Đình đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Cô không tin nổi vào tai mình nữa. Những lời như thế này lại có thể phát ra từ miệng anh ta!
Hồi trước lúc còn trong thân phận Mộc Thiển Đình, Hàn Mộ Bạch này ở trước mặt cô luôn tỏ ra là một người đàn ông đàng hoàng, đứng đắn, lịch thiệp nhã nhặn. Cũng đâu biết được sau cái lớp mặt nạ đó lại là loại người như thế này đâu.
Cô ngây người không quá lâu liền giằng khỏi tay anh ta. Nét mặt trở nên tức giận mà nói dứt khoát.
" Tôi không có hứng thú với tiền của anh. Đi tìm người khác đi! ".
Hiện tại thân phận của cô đã khác. Cô không còn là Mộc Thiển Đình thiên kim giàu có của Mộc gia nữa. Vì vậy vẫn là không nên vòng vo với anh ta. Kể ra trong cái rủi lại có cái may. Cô bây giờ là một Tiêu Lạc Hy lại có thể nhìn rõ được bộ mặt thật của tên đàn ông tồi này.
Nói rồi cô quay người định bỏ đi, nhưng Hàn Mộ Bạch đâu dễ dàng bỏ qua cho " con mồi mới " này. Hắn giữ tay cô lại, cưỡng ép kéo cô vào chỗ ngồi lúc nãy.
Mà cô thân là phụ nữ, như thế nào cũng vẫn yếu hơn thể lực của đàn ông như anh ta. Rất nhanh cô liền bị anh ta lôi kéo vào trong ghế sofa.
Đám bạn của Hàn Mộ Bạch nhìn thấy như vậy tựa như đã quá quen nên bọn họ chỉ cười cợt, tỏ vẻ thích thú mà nói những lời bỡn cợt.
Mộc Thiển Đình tức khắc muốn dằng co vùng khỏi bàn tay đang giữ lấy người mình.
" Thả tôi ra! Có tin tôi báo cảnh sát không? ".
Nhìn tới dáng vẻ như con mèo xù lông mà hung dữ lớn tiếng của cô, đám thiếu gia nhà giàu ngồi gần đó chỉ nhìn nhau mà cười.
Hàn Mộ Bạch nhìn thấy cô tức giận như vậy, hắn khẽ quay ra nói với cô.
" Cô còn giả bộ gì chứ? Đã vào Bar rồi thì đám phụ nữ ở đây đều như nhau cả thôi. Ngoan ngoãn một chút, làm tôi thỏa mãn tôi còn có thể cho cô tiền ".
Mộc Thiển Đình cô càng nghe càng không thể tin được tên Hàn Mộ Bạch này còn có thể đem những lời bẩn thỉu như vậy nói ra. Không khác gì một tên cặn bã, tra nam!
Cô tức giận vùng khỏi bàn tay đang giữ mình kia. Mà Hàn Mộ Bạch thấy cô dùng dằng như vậy, hắn cũng không thích phụ nữ vào tay hắn mà không tự nguyện. Cho nên hắn liền buông tay ra, đứng dậy nói với cô gái đang cau mày tức giận bên cạnh mình.
" Thôi được rồi! Nếu như cô uống hết ly rượu này, thì tôi sẽ không làm phiền cô nữa ".
Nói rồi hắn bèn cầm lấy một ly rượu vang đỏ trên bàn, đưa đến trước mặt Mộc Thiển Đình mà nhướn mày cười một cách tự nhiên.
Mộc Thiển Đình đứng ở trước mặt hắn, nhìn tới ly rượu trước mặt, lại nhìn tên cặn bã Hàn Mộ Bạch này. Chỉ e nếu cô không uống thì hắn thực sự sẽ cưỡng ép cô ở lại đây.
Mộc Thiển Đình cô đơn giản là nghĩ chỉ cần mình uống ly rượu này thì hắn sẽ không làm phiền cô nữa. Thế là không nhiều lời liền cầm lấy ly rượu trên tay hắn mà đưa lên miệng uống hết một hơi.
Xong cô liền đặt ly rượu rỗng xuống bàn, quay ra nói với Hàn Mộ Bạch.
" Được rồi chứ ".
Cô nói hết câu liền quay người nhấc chân muốn bỏ đi, nhưng cô đâu thể ngờ Hàn Mộ Bạch hắn lại là loại người bỉ ổi không giữ lời hứa.
Hắn kéo cô lại khiến cho cô mất đà mà ngã vào người của hắn.
Hắn đưa bàn tay bẩn thỉu của mình lên vuốt ve gò má trắng mịn của cô.
Mộc Thiển Đình tức giận vùng vẫy.
" Buông tôi ra! Buông ra!...".
Nói chưa được mấy câu cô liền có cảm giác không ổn lắm. Cô đưa bàn tay lên đơ lấy trán, cảm giác lâng lâng chóng mặt, hoa mắt. Lại có cảm giác toàn thân đang dần nóng lên.
Hàn Mộ Bạch thấy cô phản ứng như vậy thì nhếch môi cười một điệu bỉ ổi. Đám bạn của hắn thấy thế cũng nhìn nhau mà nháy mắt cười như hiểu ý. Một tên thiếu gia trong số đó không nhịn được mà lên tiếng.
" Mộ Bạch, cậu vẫn còn chơi cái trò bỏ thuốc này à? ".
Hàn Mộ Bạch chỉ nhếch mép mà thản nhiên đáp.
" Ai biết được. Chỉ tại cô gái này không được nghe lời mà thôi! ".
Đám người có mặt ở đây ai cũng biết Hàn Mộ Bạch này cứ mỗi lần tới đây đều sẽ bỏ thuốc kích dục vào rượu trước khi gọi mấy em gái trong này tới. Hắn ta thích nhất là làm trò kích thích trên giường.
Mà Mộc Thiển Đình giờ phút này đầu óc loạng choạng mơ hồ chóng mặt, cả người nóng ran lên, nhưng vẫn cố vùng vẫy khỏi tên Hàn Mộ Bạch.
Hàn Mộ Bạch thấy cô cả người mềm nhũn ra còn cố vùng vẫy thì chỉ cười nhạo một tiếng.
" Đến giờ mà còn tỏ vẻ gì chứ! ".
Ngay lúc hắn chuẩn bị hành xự đem cô vào phòng nghỉ thì đã bị một bàn tay của anh đó đẩy ra, một người đàn ông kịp thời xuất hiện đỡ lấy cả người Mộc Thiển Đình.
Hàn Mộ Bạch bị đẩy ngã ra đất ngẩng đầu lên tức giận nhìn người đã đẩy mình mà chửi mắng.
" Mẹ kiếp! Là đứa... ".
Còn chưa nói hết câu, khuôn mặt đẹp trai thâm trầm của người đàn ông mặc vest ngay lập tức khiến Hàn Mộ Bạch phải kinh ngạc.
" Lục Chính Thần? ".
Lục Chính Thần ánh mắt sắc lạnh nhìn tới Hàn Mộ Bạch ở dưới mặt đất, cất giọng chán ghét.
" Hàn Mộ Bạch, anh thì ra là loại người như vậy? Chị Thiển Đình có biết không? ".
Hàn Mộ Bạch nghe tới Mộc Thiển Đình thì sắc mặt có chút biến đổi, chính là vị hôn thê kia gia thế tốt, lại giỏi giang điều hành cả một tập đoàn lớn. Nếu lấy được cô ta thì địa vị của hắn trong gia tộc sẽ càng được vững chắc.
Cho nên hắn tuyệt đối không thể để cho Mộc Thiển Đình nhìn thấy mặt tối của hắn được.
Mặc kệ cho Hàn Mộ Bạch sắc mặt tái mép ngồi suy nghĩ ở trên mặt đất, Lục Chính Thần đã đỡ được người phụ nữ trong tay quay người rời đi.
Trước khi rời đi còn không quên nhắc nhở người đằng sau một câu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]