Tâm tư Tô Vũ cấp tốc chuyển động, rất nhanh hắn lại truyền âm nói: "Sư mẫu, trước đó ta còn nghĩ một mình ngài chưa hẳn thủ được cửa thành, có thêm một người nữa giúp cũng vậy. Nhưng bây giờ thì khác, chi bằng ngài nói bọn họ khoan hẵng tới đây đi, chờ chúng ta đều nhập thành rồi sau đó hẵng giúp ta chặn đường không cho cường giả ra khỏi thành! Còn có, xử lý hết những cường giả lưu lại bên ngoài thành. Mặt khác, ngài hãy mau thông tri cho Trịnh Bình phủ trưởng bên kia, cửa thành vừa mở liền lập tức dẫn Tần gia Tần Phóng rời đi, lưu lại chỉ thêm phiền. . . Đến mức độ này, không giết sạch bọn gia hỏa đó thì ta không cam tâm."
Quá nhiều Nhật Nguyệt a!
Lúc trước hắn còn đang suy nghĩ, không thể nào giết sạch hết được, luôn có người có thể chạy thoát, vả lại một mình Diệp Hồng Nhạn cũng không ngăn được nhiều người như thế.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
7 vị Nhật Nguyệt lận!
Không cần vào thành, chặn đường vây giết là được!
"Sư mẫu, ngay khi thành vừa đóng cửa thì các ngài có thể lập tức rời đi, không cần phải để ý đến ta, ta sẽ tự chạy trốn!"
"Ngươi xác định phải làm như vậy?"
"Xác định!"
"Dẫn xuất vô địch tới thì làm sao bây giờ?"
"Yên tâm, là do cổ thành giết, cùng lắm vô địch sẽ chỉ vì việc này mà tới tìm ta gây phiền toái, không thể khai chiến với Nhân tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/4104960/chuong-1419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.