Một đám cường giả vạn tộc liên tục truyền âm trao đổi.
Bọn hắn đang tính toán.
Mà Diệp Hồng Nhạn cũng đang tính toán, làm như thế nào trông mới thuận lý thành chương để không vào thành?
Chính mình là tới cứu viện Tô Vũ, kết quả cửa thành mở, mình lại đứng ngoài không đi vào, ai mà không hoài nghi?
Tốt nhất phải khiến người ta ép mình không thể không lưu ở ngoài thành mới được.
Có lẽ bà cần phải biểu hiện ra tính công kích mãnh liệt. . .
Cho bọn chúng sợ hãi, sợ rằng một khi để bà tiến nhập thì bà sẽ ngay lập tức giết người, dẫn xuất Tử Linh, chế tạo đại loạn. . . Có như vậy thì đám gia hỏa kia mới không dám để bà vào thành.
Nghĩ đến đây, Diệp Hồng Nhạn bèn truyền âm nói: "Trịnh Bình!"
Trịnh Bình hơi ngẩn ra, cuối cùng ngươi cũng nhớ ra ta rồi à?
"Diệp tướng quân!"
"Đợi tìm cơ hội giết chết tên Huyền Khải tộc kia! Nơi này Nhật Nguyệt nhiều lắm, không giết riêng biệt chấn nhiếp một thoáng thì khó mà dọa cho một ít tộc sợ hãi từ bỏ, giết gà dọa khỉ! Giúp ta kiềm chế Minh Hòa đi, ta sẽ giết tên kia!"
". . ."
Đệt!
Nữ nhân như ngươi thật hung ác, nãy giờ ta chỉ lén mắng ngươi có mấy câu, thế mà ngươi lại muốn ta đi chịu chết?
Minh Hòa là Nhật Nguyệt cao trọng, ta là Nhật Nguyệt nhất trọng, khoảng cách lớn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/4104961/chuong-1420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.