Mà giờ khắc này, Tô Vũ đang cảm ứng một thoáng thứ đồ chơi trong đầu, đây là cái gì?
Truyền âm phù?
Có vẻ rất cao cấp.
Nghĩ vậy, Tô Vũ liền thử truyền âm một câu gọi bà, quả nhiên, sau một khắc, trên truyền âm phù hiển lộ một hàng chữ.
"Làm sao ngươi lại ở ngoài thành?"
"Ta đi ra khỏi thành."
Nói nhảm!
Diệp Hồng Nhạn kiềm chế ý định muốn tát chết hắn, lần nữa truyền âm: "Mau rời đi đi, nếu ngươi đã không ở trong đó thì ta cũng sẽ lập tức rời đi!"
"Đừng mà, Diệp sư mẫu, ngài giúp ta một việc đi. Thông báo cho các cường giả Nhân tộc khác mau mau đón Tần Phóng rời khỏi. Ta muốn giết người, bằng không thì không cẩn thận lại lỡ giết lầm phe mình."
"Giết người?"
"Đúng, giết những tên kia, giết Nhật Nguyệt! Dĩ nhiên, nếu sư mẫu nguyện ý thì có thể ở lại hỗ trợ ta. Ngay khi thành trì phong bế lần thứ hai, ngài hãy cố gắng cản lại hết đám gia hỏa này, không cho bọn họ chạy ra ngoài. Còn có, nếu có cường giả nào trấn giữ ở ngoài thành, sư mẫu có thể giúp ta đuổi chúng vào trong hoặc là trực tiếp giết được không?"
". . ."
Diệp Hồng Nhạn lùng bùng lỗ tai, hơi hoảng hốt một thoáng.
Giết người?
Giết Nhật Nguyệt?
Hai lần phong thành?
Bà cũng không phải kẻ thiếu kiến thức, đương nhiên việc cổ thành phong thành bà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/4104959/chuong-1418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.