Tô Vũ bị chấn văng ra ngoài, đứng nhìn đại điện đã đóng kín thì hơi ngẩn ra, cuối cùng khom mình cung kính hành lễ: "Đa tạ tiền bối chỉ bảo, tham thì thâm, đạo lý này ta hiểu được!"
Đúng vậy, ta đã học đủ nhiều, chớ nên quá tham lam!
Bên trong mặc kệ là tiền bối hay thứ gì cũng được, đuổi mình đi đại khái cũng là vì muốn nói với mình đạo lý này, không nên tham lam!
Ta hiểu rõ!
Mà ở bên, Cục lông nhỏ cũng bị đá văng thì lung lay thân thể, có chút hốt hoảng cùng nghi hoặc, hình như ta sắp sửa ăn được đồ rất thơm!
Đáng lẽ ta nên sớm chui ra ăn mới phải!
Quá chậm rồi!
Vừa cảm giác sắp ăn được tới miệng thì bỗng bị đánh bay.
Đương nhiên, lời này nó không dám nói, nó trộm nhìn thoáng qua Hương Hương, không chừng là do ta sắp ăn đồ của Hương Hương cho nên mới bị chấn ra ngoài, chuyện này không nên nói ra.
Nói ra thì Hương Hương sẽ bóp chết mình.
...
Trong phủ thành chủ.
Thiên Hà ngẩn ra, đại điện đóng cửa rồi?
Tình huống gì đây?
Đại điện này chưa bao giờ đóng cửa, hôm nay thế mà lại đóng kín, đây là ý gì?
Vị tiền bối bên trong không muốn cho Tô Vũ ra khỏi thành sao?
Kì quái!
Thiên Hà xem mà không hiểu, năm xưa khi Hạ Long Võ tới giết cho Tử Linh sắp bạo phát mà tượng đá cũng không đóng cửa, hôm nay nó lại làm ra hành vi này, quả thực có chút ngoài dự liệu.
Bất quá trên mặt Tô Vũ mang theo ý cười nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817850/chuong-1398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.