Hai người vừa đi vừa nói chuyện, Tô Vũ lại cất tiếng hỏi: "Thiên Môn tướng quân, các ngươi muốn trở thành thành chủ hoặc là tướng lĩnh thì có yêu cầu gì không? Hay là điều kiện gì? Sau đó hẳn là phải có ích lợi gì chứ?"
Không có chỗ tốt thì tội gì phải trở thành thành chủ hay tướng lĩnh.
Thiên Môn cười cười, không tiếp lời.
Tô Vũ ngoài ý muốn, liên quan đến chuyện cơ mật sao?
Được rồi, ta không hỏi nữa.
Rất nhanh, họ đã đi đến cửa lớn phủ thành chủ, Thiên Môn bỗng nhiên cát tiếng: "Kỳ thật chỗ tốt cũng có không ít, thứ nhất chúng ta không sợ Tử Linh, thứ hai chúng ta có thể điều khiển một bộ phận Tử Linh, còn một nguyên nhân nữa… dù sau này trở thành Tử Linh… có lẽ có khả năng giữ lại một chút ý thức."
Tô Vũ chấn động, nhìn về phía Thiên Môn.
Thiên Môn không nhìn hắn mà là nhìn thẳng về phía trước, ngữ khí có chút đìu hiu: "Tướng lĩnh, thành chủ, đều là đám người ra sức vì cổ thành vận chuyển. Có lẽ là cổ thành thương hại, hoặc là trả giá thì ắt có hồi báo cho nên sau khi tử vong, trở thành Tử Linh, bọn ta có thể giữ lại một chút ý thức... Cũng chỉ là có lẽ thôi."
"Vì sao lại nói như vậy?"
Thiên Môn thản nhiên nói: "Ta từng gặp được một đầu Tử Linh, có vẻ hắn là bằng hữu năm đó cùng ta vào thành. Hắn chết rồi, đại khái hóa thành Tử Linh. Có một lần ta đụng phải hắn. Hắn nhìn chằm chằm ta thật lâu, ta thấy được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817851/chuong-1399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.