Tô Vũ hóa thành một cơn gió nhẹ, trong nháy mắt đã biến mất ngay tại chỗ
Yên tĩnh!
Thê lương như gió thu quét lá rụng!
Phía dưới, lão giả ngây ngốc, nửa ngày sau lão mới đắng chát cười một tiếng.
Mẹ nó, ngươi đi luôn đi!
Đậu má, ngươi một mặt ngạo nghễ, một bộ Huyền Khải nhất tộc thì tính là cái gì chứ. Ta còn cho là ngươi sẽ thật sự triệu hoán vô địch đến giết người, kết quả... ngươi lại chạy.
Bốn phía, đầu tiên là yên tĩnh một hồi, tiếp đó là tiếng cười vang vang!
"Nhân tộc... Ha ha ha!"
"Tiểu lão đầu, ngươi còn muốn vô địch Nhân tộc xuất thủ, làm chỗ dựa cho ngươi?"
"Nhân tộc bị Thần Ma áp chế, Long tộc cùng các đại tộc uy hiếp, vô địch còn không dám ra khỏi Đông Liệt cốc, ngươi mau hết hi vọng đi!"
"Vừa rồi là Tô Vũ hả? Là Tô Vũ mới thay đổi bảng danh sách Thiên Bảng phải không?"
"Cười chết ta!"
"..."
Một đám sinh linh đều đang nghị luận, chúng sắp bị chọc cười chết rồi.
Gió nhẹ lướt qua, còn thiếu lá rụng, thêm chút lá rụng nữa sẽ càng hợp với bầu không khí bấy giờ.
Tất cả mọi người đều bật cười!
"Cười chết sao?"
Ngay một khắc đó, cái đầu của tên vừa mới nói rằng ‘cười chết ta’ bỗng nhiên rơi xuống.
Bốn phía yên tĩnh đến dọa người!
Sau một khắc, Tô Vũ bộc phát khí tức Sơn Hải, chém ra Khai Thiên đao, một tiếng ầm vang, lại thêm một tên mãnh hổ cười quá càn rỡ bị hắn chém thành hai đoạn.
Ẩn thân!
Liễm tức!
Đại chùy nện xuống, bịch một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817777/chuong-1325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.