Chương trước
Chương sau
Trên ngọc phù còn nói rõ một điểm, đừng ở trong những nơi trọng yếu, càng là nhà ở hạch tâm thì càng nguy hiểm.
Cổ thành thông thường đều là khu vực có hình tròn.
Trong thành là phủ thành chủ, bốn phía có một vòng lại một vòng tản ra, tổng cộng có 36 vòng, phù hợp với số lượng Thiên Cương. (Tam Viên 60 chòm hơn 220 sao, Nhị thập bát Tú hơn 160 sao, còn lại hàng ngàn vì sao khác được nhóm thành các chòm và một số sao độc lập. Các chòm này được gọi chung là các chòm Thiên Cương tinh và Địa Sát tinh. Để cho đẹp đẽ con số và phù hợp với cơ số 9 vốn được coi là cơ số hoàn thiện của trời đất, người ta thường nói là 36 Thiên cương và 72 Địa sát.)
Càng là bên ngoài thì tính an toàn càng cao.
Càng là vòng trong thì tính nguy hiểm càng lớn!
Kẻ ngoại lai đều chọn ở lại tại vòng bên ngoài, họ không trông cậy vào cơ duyên gì, mà chỉ muốn tìm chỗ đặt chân trên chiến trường Chư Thiên, tránh bớt đi nguy cơ và hỗn loạn, có rất ít người sẽ đi vào nhà trong hạch tâm.
Dù là cư dân cổ thành thì đa số cũng chỉ ở bên ngoài, cư dân vòng trong có số lượng cực ít.
"Càng xem càng thần bí!"
Thần bí hề hề!
Tô Vũ hơi bất ngờ, Chư Thiên chiến trường có cả đống vô địch, Nhân tộc còn có hơn mấy chục vị, Thần Ma Tiên Yêu cũng có không ít, cộng thêm các chủng tộc Bách Cường đều có vô địch tọa trấn. Toàn bộ vạn giới, số lượng vô địch cũng phải mấy trăm vị.
Nhiều vô địch như vậy mà tin tức tỉ mỉ về cổ thành lại không có ư?
Cùng lắm thì trực tiếp lật ngược tòa thành cổ thành này là được rồi!
Ngay tại khi Tô Vũ còn đang trầm ngâm suy nghĩ, bỗng nhiên có thanh âm ồn ào xôn xao vang lên.
"Tiến vào!"
"Vào cổng chính rồi!"
"Ma Đa Na thật đáng sợ!"
"Quá mạnh!"
Tô Vũ vội ngẩng đầu nhìn sang, thấy Ma Đa Na đã chính thức bước vào cổ thành, cửa thành to lớn mở rộng, chỉ có gã là ma diễm ngập trời, sừng sững ở cửa thành.
Ma Đa Na quay đầu nhìn thoáng qua cổng thành, thanh âm sâu kín: "Tô Vũ cũng tốt, Thôi Lãng cũng được, có hứng thú vào thành chơi đùa không? Đến Chư Thiên chiến trường mà không vào cổ thành thì sẽ rất tiếc nuối! Cổ thành rất thú vị! Lần trước ta đi Thiên Xảo thành, vào ở nhà vòng thứ 18, cực kỳ thú vị... Ngươi có muốn thử một chút không?"
Lời này vừa nói ra, Tô Vũ còn chưa nói gì thì sắc mặt những sinh linh khác đã lộ ra vẻ rung động cùng sợ hãi.
Vào ở trong vòng thứ 18, nơi đó thuộc về khu vực bán hạch tâm.
"Lần này, ta sẽ đi sâu hơn, so với việc giết chóc thì vào những địa phương bên trong còn lấy được nhiều chỗ tốt hơn..."
Ma Đa Na cười nhạt một tiếng, không nói thêm gì nữa, gã quay đầu đi thẳng vào trong.
Giết Tô Vũ, giết Tần Phóng, giết Hoàng Đằng...
Mục đích là để làm gì?
Chính là khiến bản thân mạnh lên!
Về phần diệt trừ đối thủ... Suy nghĩ nhiều quá, vô địch Nhân tộc còn chưa chết sạch, diệt trừ đối thủ làm gì, không có ý nghĩa.
Thế hệ thanh niên tranh phong cũng là vì để càng mạnh hơn!
Bản thân mạnh lên thì mới có cơ hội chứng đạo vô địch!
Trở thành trụ cột vững vàng cho bản tộc, trở thành bá chủ các tộc!
Quét ngang Chư Thiên!
Gã tiến vào, mà Tô Vũ lúc này cũng đã hiện lên thân ảnh, sắc mặt biến đổi một chút, biến thành bộ dáng nguyên bản của chính mình.
Thiên Bảng đều đã nói hắn là Tô Vũ, hắn cũng không buồn che giấu tung tích nữa.
Trong tư liệu ghi chép có nói vô địch sẽ không tới nơi đây.
Dù có tới thì vô địch cũng sẽ không ra tay với thiên tài của các tộc, đây cũng là để đề phòng vô địch chém giết dẫn đến thiên tài các tộc đều chỉ có thể co đầu rút cổ trong giới vực nhà mình.
Đương nhiên, Tô Vũ bây giờ vẫn còn tốt, thậm chí ngay cả Liễu Văn Ngạn còn chẳng phải là mục tiêu chính của các tộc, mấu chốt là Hồng Đàm!
Cường giả đa thần văn nhất hệ, nắm giữ phương pháp chia tách.
Công pháp của Tô Vũ đều đã truyền ra.
Bất quá, nếu hắn có vô địch chi tư... Hiện tại xem ra hi vọng là rất lớn, thân thể vô địch còn tốt, một khi Văn Minh sư đạo lại là vô địch thì sẽ rất phiền toái, dù sao hiện tại hắn chính là mục tiêu quan trọng thứ hai sau Hồng Đàm.
Vị trí thứ ba mới đến phiên Liễu Văn Ngạn.
Đương nhiên, Chu Phá Long đã vì bọn họ mà chia sẻ không ít áp lực.
Tô Vũ hiện thân!
Ngoài cửa thành, bỗng nhiên có một số sinh linh cấp tốc vào thành.
Tô Vũ liếc qua, Huyền Khải nhất tộc!
Kiểu dáng áo giáp đó rất dễ thấy, vừa nhìn liền nhận ra.
Thiên Diệt thành!
Hắn nhớ kỹ, Hồng Khải từng nói gã đến từ Thiên Diệt thành.
Nói như vậy, địa phương quỷ quái này là địa bàn của Thiên Diệt thành?
Không phải chứ?
Mà bên ngài tòa thành cổ này còn có Nhân tộc, một vị lão giả Nhân tộc bỗng nhiên hô: "Tiểu hỏa tử, ngươi muốn vào thành à? Chạy đi! Ngươi là Thôi Lãng đã giết Thanh Khải và Huyền Khải... Bây giờ gọi là Tô Vũ đúng không? Nhanh chạy đi! Huyền Khải nhất tộc có vài trụ sở ở gần đây, trong thành cũng có một bộ phận, trước đó đã có một đám tới Thiên Đoạn cốc vây giết ngươi, hiện tại vẫn chưa trở về..."
Nhân tộc!
Tô Vũ hơi bất ngờ, cũng thấy hơi kỳ quái về quy tắc của tòa thành cổ này. Vạn tộc trong thành đại bộ phận đều sẽ bình an vô sự, Nhân tộc và Thần Ma cùng tồn tại cũng rất bình thường.
Chém giết rất ít!
Trong thành mà dám động thủ, bình thường hậu quả đều rất khó dự liệu.
Tô Vũ đáp: "Đa tạ đại thúc nhắc nhở, bất quá vào thành rồi thì bọn hắn không dám động thủ nhỉ?"
Lão nhân gật đầu, "Đúng là không dám, nhưng cũng nên ra khỏi thành, đừng để bị người ta vây ở trong thành, sau ba ngày nếu không ra ngoài thì sẽ rất nguy hiểm, Huyền Khải nhất tộc có Nhật Nguyệt đóng quân ở đây..."
Tô Vũ thản nhiên nói: "Nhật Nguyệt? Huyền Khải nhất tộc đáng gờm lắm sao? Không dám giết thiên tài tộc khác mà dám giết thiên tài Nhân tộc ta? Nhật Nguyệt vây giết ta? Ta không sợ, vô địch tộc ta sẽ xuất thủ!"
Lão nhân muốn nói lại thôi, ngươi có thể kêu gọi vô địch ra mặt cho mình sao?
Lão không quá quá rõ ràng về đãi ngộ của thiên tài cấp bậc này!
Lão nhân cũng không phải thiên tài gì, đương nhiên, tại Chư Thiên chiến trường lăn lộn nhiều năm, lão cũng có thực lực sơ nhập Sơn Hải, nghe vậy bèn nói: "Tiểu hỏa tử, ngươi có thể làm cho vô địch xuất thủ? Nếu là như vậy... quả là khiến Nhân tộc ta được nhờ, vô địch tộc ta rất ít xuất thủ, aiiz!"
Lão thở dài một tiếng!
Không dễ chịu gì!
Nhân tộc có không ít vô địch, chiến lực cũng không yếu, nhưng bởi vì bị Thần Ma hạn chế và Yêu tộc uy hiếp, cho nên vô địch Nhân tộc một mực giữ vững một mẫu ba phần đất, chiếm lấy phía đông của Đông Liệt cốc. Dĩ nhiên bọn họ cũng từng xuất thủ qua.
Phía tây Đông Liệt cốc, vô địch Nhân tộc hiếm khi ra mặt. Những nơi như Thiên Đoạn cốc, đại bộ phận cũng đều là hình thành từ mấy trăm năm khi mới vừa chinh chiến.
Kể từ đó, Nhân tộc tuy mạnh nhưng lực uy hiếp lại không mạnh bằng Thần Ma Tiên Yêu.
Tô Vũ bất đắc dĩ, ta đương nhiên không thể liên lạc với vô địch Nhân tộc ra mặt vì ta, ngươi nghĩ ta là ai chứ?
Lão giả này thật sự không biết nói chuyện gì cả.
Ta chỉ đang đe dọa đối thủ một chút, ngươi thì hay rồi, lại muốn ta tìm vô địch xuất thủ để uy hiếp, ta tìm ở đâu đây?
Mà Ma Đa Na đã vào thành, hay là ta bỏ chạy nhỉ?
Dù sao hiện tại cũng an toàn rồi!
Nghĩ đến đây, Tô Vũ bèn chuẩn bị lên đường, quân tử không đứng ở dưới bức tường sắp đổ, nhất định cứ phải vào thành làm gì, nguy hiểm biết bao.
Ta cũng đâu có trông cậy vào thành lấy được chỗ tốt!
Sau một khắc, Tô Vũ hóa thành một cơn gió nhẹ, trong nháy mắt đã biến mất ngay tại chỗ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.