Chương trước
Chương sau
Chu Thiên Đạo và Ngưu Bách Đạo vừa tiến vào đại điện, một vị lão bà bà đã đi tới, răng người này đã rụng sạch sẽ, rõ ràng có khí tức Nhật Nguyệt cảnh nhưng lại già tới không thể tả nổi.
Nhật Nguyệt cảnh có thể sống được rất lâu.
Nhưng những năm qua đám người này vì nghiên cứu phát minh mà thường xuyên sẽ nếm thử một ít gì đó, thụ thương cũng là chuyện thường ngày, thọ nguyên không ngừng suy giảm.
Chu Thiên Đạo nhìn thấy lão bà thì vội vàng cấp tốc khom người chào hỏi, thấy răng lão bà đều rụng hết thì có chút bi thương: "Hồ lão sư... Vẫn nên dành thời gian tĩnh dưỡng nhiều thêm một chút đi."
"Không sao."
Lão bà không nhiều lời, cười mỉm chậm rãi đáp: "Đừng nói nhiều như vậy, nhiều năm qua cuối cùng cũng xong được thứ này, chúng ta đang muốn bắt đầu điều chỉnh để thử đây, ngươi mau tới xem hiệu quả!"
Chu Thiên Đạo thở dài một tiếng, theo sau vị lão nhân đối diện đi lên phía trước.
Chờ khi đi tới cuối đại điện, một tấm gương to lớn hiện ra ở trước mắt.
Lúc này, ở đây tụ tập không ít người.
Tấm gương rất lớn, bốn phương tám hướng đều có người đang thực hiện công tác điều chỉnh cuối cùng, lão bà bà họ Hồ nhếch miệng lộ ra nụ cười móm mém mà hiền hậu, đoạn nói: "Tiểu Chu, thứ này hao phí thời gian và cái giá đắt, không biết hiệu quả như thế nào, có thể giấu giếm được vô địch hay chăng, thế nhưng muốn giấu Nhật Nguyệt thì hẳn không tồn tại bất cứ vấn đề gì!"
Dứt lời, bà nhìn lướt một vòng rồi lại bảo: "Màu sắc khác nhau đại biểu đẳng cấp khác nhau! Có khả năng lựa chọn cho nó hiện ra, lựa chọn loại bỏ đi, tỉ như chỉ dùng Sơn Hải làm mục tiêu dò xét thì sẽ chỉ biểu hiện mỗi mình Sơn Hải tồn tại!"
"Chúng ta dùng đỏ cam vàng lục lam chàm tím làm cơ sở, Khai Nguyên, Thiên Quân, Vạn Thạch, Đằng Không, Lăng Vân, Sơn Hải, Nhật Nguyệt, 7 cảnh giới sẽ hiện ra 7 màu sắc."
"Màu sắc càng đậm, đại biểu thực lực càng mạnh!"
Lão bà giới thiệu, nụ cười tươi rói nói: "Ngọc cảm ứng này dùng nguyên khí cùng ý chí lực bùng cháy làm nguồn năng lượng, mở ra một lần sẽ tiêu hao không ít, thế nhưng nó giống như Bách Đạo các, tự động hấp thu một chút năng lượng rời rạc trong hư không, có điều muốn mở ra dùng để bao phủ hết Thiên Đô phủ, một năm ít nhất phải tốn trăm vạn công huân trở lên!"
Chu Thiên Đạo gật đầu, "Còn được, tiêu hao mặc dù lớn nhưng Đại Minh phủ vẫn có thể chống đỡ. Thứ này tạo dựng lên, Thiên Đô phủ liền có thể vững như thành đồng!"
Dứt lời, Chu Thiên Đạo cấp tốc hỏi: "Có khả năng khóa chặt người nào đó rồi tiến hành dò xét được không?"
"Có thể, thế nhưng dễ dàng bị người ta cảm ứng được, tốt nhất đừng làm như thế."
Lão bà nói xong, tằng hắng một cái, mở miệng nói: "Chư vị, điều chỉnh thử thế nào?"
"Số 1 không có vấn đề!"
"Số 2 không có vấn đề..."
Từng vị lão nhân cấp tốc hồi báo, lão bà hài lòng gật đầu, "Rất tốt, vậy mở ra thử một chút, đem phạm vi phóng xạ trong học phủ, xem xem đám lão Vương có phát giác được gì không."
"Vậy thì bắt đầu thử đi!"
Các lão nhân đều nở nụ cười, mặt kính rung động, hàng loạt nguyên khí dịch bị thiêu đốt, cùng với hàng loạt ý chí lực được rót vào.
Trên gương, một đạo quang mang lóe lên một cái rồi biến mất, xuyên thấu tất cả mọi người, một vệt ánh sáng bốc lên.
May mắn bên ngoài bố trí đại trận vô địch, bằng không động tĩnh khởi động sẽ quá lớn.
Chu Thiên Đạo chỉ cảm thấy như có thứ gì đó xuyên qua người ông, cảm giác rất nhỏ bé lóe lên một cái rồi biến mất, những ánh sáng kia vọt ra ngoài đại điện, trong chớp mắt liền tan biến.
Giờ khắc này, trên gương bắt đầu biểu hiện từng điểm sáng.
Bắt đầu lan tràn!
Trong chớp mắt, toàn bộ học phủ bị bao quát trong đó.
...
Mà giờ khắc này, Tô Vũ vẫn còn đang tập trung rút Thiên Nguyên khí ra ngoài.
Bên trong biển ý chí, chữ "Kiếp" hơi hơi chấn động một cái, hắn mở mắt, thoáng nghi ngờ nhìn chung quanh một lần, tình huống gì vậy?
Nhìn quanh bốn phía một vòng, ngọc cảm ứng cũng thử cảm ứng một thoáng, không có chuyện gì cả.
"Thần văn chữ Kiếp muốn tấn cấp sao?"
Tô Vũ mang theo từng tia nghi hoặc, không nhanh như vậy đâu nhỉ, nếu lại tấn cấp thì sẽ lên tới tam giai.
Mặc kệ!
Thêm mấy giờ nữa thôi là hắn liền có thể rút ra xong.
Tô Vũ không quan tâm nữa.
...
Cùng lúc đó.
Thuần Thú học viện, Khờ mập mạp đang cạp cây trúc quay đầu nhìn chung quanh một lần, con mắt đen nhánh lộ ra một chút vẻ nghi hoặc.
Người nào vừa mới rình coi ta thế?
Thật vô sỉ, nhìn trộm ta làm gì!
Hay ta cảm ứng sai rồi?
Gãi đầu một cái, nó không nghĩ nhiều nữa mà tiếp tục quay về chiến đấu với cây trúc trong tay, ai biết là tên nào, chẳng lẽ là Đại Minh Vương trở về rồi sao?
...
Giờ khắc này, cảm giác nguy hiểm lan mạnh, ai có thực lực mạnh mẽ ở trong phạm vi học phủ đều hơi có một chút phản ứng, bất quá cảm giác ấy quá yếu ớt, không rõ ràng, giống như chẳng qua là người nào đó vô tình dò xét bốn phương, lóe lên một cái rồi biến mất.
Trong đại điện dưới lòng đất Minh Tâm đường.
Trên mặt kính xuất hiện vô số điểm sáng, bảy loại màu sắc đều có đủ.
Mà trên mặt kính hiện ra hình đồ án nổi.
Đại Minh Văn Minh học phủ!
Đồ án ấy giống Đại Minh Văn Minh học phủ như đúc, chỉ là không có người tồn tại, người tồn tại thì đều bị điểm sáng thay thế.
Chu Thiên Đạo không quản những cái kia, trước tiên ông nhìn về phía các điểm sáng màu tím trong gương.
Màu tím đại biểu cho Nhật Nguyệt.
Lúc bấy giờ, trong Minh Tâm đường có 7 điểm sáng màu tím!
Đại biểu cho 7 vị Nhật Nguyệt!
Ông và Ngưu Bách Đạo, cùng với 5 vị lão nhân Nhật Nguyệt cảnh.
Lực lượng mạnh mẽ vô cùng!
Mà ở trong học phủ hiện tại còn có 3 điểm sáng màu tím, đáng sợ đến dọa người!
"Đây là lão Vương..."
Nhìn thoáng qua một điểm sáng trong đấy, đó là vị trí của Vương phó phủ trưởng, hai điểm sáng màu tím khác có một cái nằm tại Thuần Thú học viện.
Nhìn thoáng qua, lão bà cau mày hỏi: "Phủ chủ, đây là Thực Thiết thú sao?"
Chu Thiên Đạo gật đầu, "Cảnh giới của nó là Sơn Hải đỉnh phong, thân thể là Nhật Nguyệt cảnh, có thể xem nó như Nhật Nguyệt, hiệu quả không tệ, thứ này phán đoán rất hợp lý, cái tên mập mạp kia thực tế được coi là Nhật Nguyệt rồi."
Lực phòng ngự thân thể là Nhật Nguyệt cảnh, kỳ thật đã có thể xem như Nhật Nguyệt.
Lão bà cười bảo: "Ngọc cảm ứng này căn cứ vào năng lượng dao động, ý chí lực gợn sóng, nguyên khí gợn sóng... Tổng hợp các loại phương diện để dò xét, phòng ngừa một chút tin tức lỗ hổng tạo thành phiền toái."
Điểm sáng cuối cùng, mọi người dồn dập nhìn lại nơi đó.
Vẻ mặt mấy người hết sức quỷ dị!
Chu Thiên Đạo cùng Ngưu Bách Đạo cũng liếc nhìn nhau, ánh mắt khó tả vô cùng.
"Đây là... Lão Hồ à?"
Chu Thiên Đạo không quá chắc chắn.
Đây hình như là địa bàn của đa thần văn học viện, thế nhưng đa thần văn học viện bên này bây giờ không có điểm sáng của Sơn Hải cảnh, một điểm sáng duy nhất lại là Nhật Nguyệt cảnh!
Đây không phải Hồ Hiển Thánh thì là ai?
Ngưu Bách Đạo cũng kinh ngạc, "Lão Hồ... Biểu hiện là ánh sáng tím Nhật Nguyệt, tuy ánh sáng tím này còn mỏng manh, nhưng mà ông ta... Sơn Hải thất trọng thế nhưng lại có thực lực Nhật Nguyệt ư?"
Ông đều không nhìn ra!
Nhật Nguyệt có ánh sáng tím, ánh sáng tím mỏng manh thì đại khái tương đương với nhất nhị trọng gì đó.
Có điều... Cái tên này là Sơn Hải thất trọng mà!
Chu Thiên Đạo nhíu mày, nghĩ tới một chuyện liền vội vàng ra lệnh: "Lão Ngưu, ngươi đi xem thử đi, đừng để là lão Hồ bị người ta giết chết xong bị Lam Thiên thay thế..."
"Không có khả năng!"
Ngưu Bách Đạo bật cười, "Nếu thật là Lam Thiên thì cũng phải là ánh sáng tím nồng đậm, thôi được rồi, để ta đi xem một chút!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.