Chương trước
Chương sau
"Nơi này thật thần kỳ!"
Tô Vũ bất giác thấy hơi tiếc nuối, lẽ ra hắn không nên giết yêu thú dưới kia, đơn thuần hấp thu ý chí lực hay hấp thu nguyên khí thì nào có thoải mái bằng hấp thu dư vị thần văn?
Các thử thách của Bách Đạo các sẽ liên tục thay đổi dựa theo thực lực mà ngươi biểu hiện ra.
Đây mới thực sự là tùy theo tài năng tới đâu mà “dạy” tới đó!
"Không thể đánh quá nhanh..."
Tô Vũ tiếp tục tìm kiếm quy luật, kẹt quan tại các tầng bình thường thì không làm được, thế nhưng hắn có thể kéo dài thời gian!
Chầm chậm một chút, đánh nát những thần văn kia.
Làm thế thì Bách Đạo các sẽ không ngừng bổ sung thêm lực lượng giúp cho những thần văn kia có lực chiến đấu.
Hắn nhất định phải kéo dài!
Kéo tới khi Bách Đạo các không cung cấp lực lượng nữa mà là để mặc cho thần văn bị đánh nát, lúc này tỉ lệ lợi dụng sẽ đạt đến mức tốt nhất.
Tô Vũ qua quan rất chậm.
Không vội vã nhất thời nữa!
Giờ khắc này, hắn đã hiểu rõ lời mà vị lão nhân canh cổng đã nhắc nhở, vượt quan thật sự không phải là mục đích chích, mục đích chính là có thể hấp thu được thứ mà mình cần ở trong mỗi cửa ải.
Bằng không, mặc dù ngươi là vô địch, trong nháy mắt tiến tới tầng 100 thì cũng đâu có ích gì?
Đương nhiên, đối với vô địch mà nói thì đối phương cũng chẳng cần tài nguyên nhỏ lẻ trong đây.
Ầm một tiếng!
Một viên thần văn không có sức mạnh bổ sung, lại lần nữa bị đánh nát.
Tô Vũ tỏ ra tiếc nuối, hắn thầm lẩm bẩm: "Hình như ta triển lộ càng nhiều thần văn thì thần văn giao chiến với ta cũng sẽ càng nhiều hơn, như vậy ta nên biểu diễn ra toàn bộ, như thế thì cửa ải tiếp theo hẳn là có khả năng đụng phải càng nhiều thần văn!"
Bên trong biển ý chí, Cục lông nhỏ đang quẫy loạn.
Nó rất muốn lao ra ăn!
"Không cho phép ra ngoài, lỡ đâu ngươi xuất hiện thì Bách Đạo các lại tưởng ta là người Thuần Thú hệ, vậy thì sẽ phiền toái!"
Làm Thuần Thú hệ khả năng là Bách Đạo các sẽ không cho ta thần văn để lịch luyện nữa, thế thì coi như lỗ lớn.
Về phần Thuần Thú hệ có chỗ gì tốt, tạm thời Tô Vũ không quan tâm.
Hiện tại hắn cần thần văn, cần ý chí lực, hai thứ ấy đối với hắn quan trọng hơn rất nhiều.
...
Mà ở bên ngoài, mọi người đều chứng kiến được tốc độ Tô Vũ vượt quan quá chậm.
Chậm tới mức hắn không lên nổi xếp hạng trong nhóm 100.
Giờ phút này, hắn đã xông qua 25 tầng, nhưng tên của hắn lại không hiển thị trên bia đá khiến cho rất nhiều người không rõ Tô Vũ đã xông tới cửa này!
Dạ hội đốt lửa vẫn còn tiếp tục.
Có học viên thấy Ngưu Bách Đạo bèn lớn tiếng hô: "Phủ trưởng, Tô Vũ đến tầng nào rồi? Sao ta không có cảm giác hắn yêu nghiệt như đồn đại a, có phải là kỹ năng thực chiến của Tô Vũ không tốt không?”
Yêu nghiệt, đó không phải là chuyện vọt vọt vọt mà đi sao?
Tên của Tô Vũ đâu?
Sao lại không có nhỉ?
Đây là miễn cưỡng qua quan hay là còn đang giãy giụa bên trong?
Ngưu Bách Đạo trợn trắng mắt, lão tử chỉ ước gì tên hắn xuất hiện ngay dòng đầu tiên, điều này đại biểu tiểu tử kia qua quan cực nhanh, căn bản không chiếm được tài nguyên gì của Bách Đạo các, như thế rất tốt!
Kết quả hỗn đản này ở tầng nào cũng dây dưa kéo dài, ắt hẳn là hắn đã phát hiện ra chỗ tốt, đang ngồi yên nhổ lông dê đây.
Đệt!
Bách Đạo các sau đợt này có lẽ sẽ tổn thất nặng nề!
Còn may là thực lực Tô Vũ không mạnh, nếu hắn là Nhật Nguyệt, không chừng sẽ trở thành Ngũ Đại thứ hai, nguyên khí và ý chí lực đều bị hắn hút sạch sẽ.
Ngưu Bách Đạo cũng không nhiều lời, ông nhìn về phía Vân lão, khẽ nhướng mày.
Vân lão hiểu ý, từ trong hư không cầm ra một tấm gương quét mắt một vòng, đoạn đáp: "Đang ở tầng 25."
"Tầng 25!"
Có học viên líu lưỡi nói: "Khu vực của Đằng Không tam trọng, nếu nói về thực lực thì hắn thật sự rất mạnh! Nhưng sao ta lại cứ có cảm giác thực lực chân chính của Tô Vũ không xứng với danh khí lớn như vậy?"
Trảm Lăng Vân a!
Kết quả Tô Vũ lại kẹt ở tầng 25 đến bây giờ!
Vân lão không buồn giải thích, mà đúng lúc này, trong đám người có người không vui cất tiếng: "Ngươi thử lên tầng 25 đi!"
Không phải ai khác mà chính là Ngô Lam.
Từ tầng 17 lui ra, nàng cũng đang tò mò không hiểu sao Tô Vũ vượt ải lại chậm như vậy! Thế nhưng đối phương nói xấu bằng hữu của nàng, nàng nhất định phải bênh vực hắn một câu.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, nhìn nàng mà xem, qua quan nhanh cỡ nào chứ.
Có thể lên tới tầng 17 thì thực lực đương nhiên không yếu, trong số dưỡng tính cũng xem như hàng đầu, bất quá Ngô Lam không nói tiếng nào, ai bảo Chu Hồng Lượng cũng cao hơn nàng, nàng không vui, đồ mập mạp kia thọat nhìn hết sức ngu đần.
Kết quả cậu ta lại xếp hạng cao hơn so với nàng!
Tuy Bách Đạo các không phải xếp hạng vũ lực, nhưng người ta cao hơn nàng là sự thật.
Học viên vừa nhận xét về Tô Vũ cười khan một tiếng, cũng không nhiều lời, tiếp tục ăn uống vui vẻ. Mặc kệ, Tô Vũ là thứ yếu, dạ hội đốt lửa mới là quan trọng.
Nếu đổi thành một học viên dưỡng tính khác đang leo lên được tới tầng 25 thì nhất định mọi người sẽ cực kỳ kinh diễm!
Nhưng hiện tại đối tượng đang ở trong đó là Tô Vũ thì lại chẳng mấy ai ngạc nhiên.
Tô Vũ không leo lên nổi đến tầng 25 thì mới là chuyện đáng để bàn tán, hắn lên được là chuyện quá đỗi bình thường.
Chỉ là trong lòng bọn họ hơi vướng mắc, bởi vì Tô Vũ vượt quan thật sự quá chậm!
Mà Vân lão ngồi xa xa thì đang vuốt râu, tấm tắc tán thưởng: "Tiểu tử này cũng là người nhẫn nại, người trẻ tuổi rất ít ai có khả năng kiềm chế như thế, dù cho biết rõ sẽ có một ít chỗ tốt, thế nhưng danh khí thường thường quan trọng hơn ích lợi."
Vượt quan thời gian dài, không lên nổi bảng xếp hạng, không tiến vào được nhóm 100, chẳng ai nhìn thấy tên ngươi, ngươi vui lòng sao?
Càng là thiên tài thì sẽ càng để ý danh dự.
Tô Vũ thì ngược lại, hắn cứ thế chậm rãi mà tiến tới.
Ngưu Bách Đạo đồng tình gật đầu, "Tính toán ra thì Bách Đạo các vốn chính là chỗ tốt cho học viên cùng lão sư, mài giũa bản thân thêm cũng hay, chờ xem thử đi, nếu tiểu tử này thật sự có thể lên tới tầng 40... Vậy thì hắn đúng là có tư chất vô địch!"
Năm xưa Liễu Văn Ngạn đích thật là thiên tài, bất quá chưa từng có ai nói ông có tư chất vô địch, mọi người chỉ nhận xét ông có hi vọng kế thừa y bát của Ngũ Đại.
Mà Ngũ Đại cũng chưa phải là vô địch.
Ở giai đoạn dưỡng tính có người khen ngươi có tư chất vô địch, đại bộ phận là trêu chọc, hoặc dứt khoát là trêu ghẹo trào phúng, thế nhưng Ngưu Bách Đạo không cần thiết phải làm thế, ông là thật lòng nhận xét. Nếu Tô Vũ thật sự đủ năng lực đi đến tầng 40, vậy hắn liền có tư thái vô địch.
Vô địch lúc tuổi còn trẻ cũng không bằng hắn!
Vân lão gật gật đầu, cũng không nhiều lời.
Có tư chất vô địch không có nghĩa là có thể vào vô địch, điều này rất bình thường, thuở còn trẻ kinh diễm, già rồi thì cũng chưa hẳn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.