Chương trước
Chương sau
Tô Vũ đương nhiên không biết rất nhiều người bên ngoài đang tụ tập chờ xem biểu hiện của mình.
Tầng 26.
Tô Vũ lại tao ngộ hàng loạt thần văn, núi đao biển lửa, huyễn cảnh băng sơn chấn động...
Đủ loại đặc tính bùng nổ!
Đây cũng là cơ hội tốt để Tô Vũ nhận thức thêm vô số đặc tính của thần văn!
Rất có giá trị tham khảo!
Phòng thủ, chậm rãi đánh, tiêu hao, khống chế...
Tô Vũ đang khống chế thần văn, chậm rãi mà đánh!
Kéo dài, tiếp tục dây dưa, kéo tới mức Bách Đạo các phải liên tục bổ sung thêm lực lượng.
Hắn chưa đi qua Chiến Ma tràng của Đại Hạ phủ, thế nhưng Tô Vũ cảm thấy Bách Đạo các là một nơi tổng hợp rất nhiều bí cảnh, tỉ như Chiến Ma tràng, tỉ như thức hải bí cảnh, thậm chí còn có chút hiệu quả của nguyên khí bí cảnh.
Chí bảo!
Tô Vũ một lần nữa thầm ngưỡng mộ, Bách Đạo các thật sự là siêu cấp bảo bối.
Ầm một tiếng!
Lại có một viên thần văn vỡ vụn, bị Tô Vũ hấp thu đi không ít dư vị.
“Kiếp” và “Thú”, đây không phải là hai thần văn nhị giai, cho nên hiện giờ Tô Vũ chủ yếu muốn tập trung bồi dưỡng hai viên thần văn này.
Hấp thu!
Liên tục hút nhiều tầng, giờ khắc này trong hư không, thần văn chữ "Thú" vô hình bỗng nhiên có động tĩnh biến hóa, Tô Vũ có thể cảm nhận được, không gian trong chữ thú đã mở rộng, độ mềm và dẻo dai mạnh lên.
Nhị giai thần văn!
Đây chính là thu họach lớn!
Ngon ăn hơn bảng xếp hạng gì đó nhiều!
Xếp hạng thì tính là cái gì?
Thần văn tiến vào nhị giai, Thần khiếu mở ra thêm mấy cái, đây mới là thu họach.
Không những thế, lúc này Tô Vũ còn tranh thủ lấy ý chí chi văn ra để xem!
Hắn muốn mượn nhờ Bách Đạo các để phác họa thần văn mới.
Hắn càng phô bày nhiều thần văn thì sang các tầng tiếp theo, Bách Đạo các sẽ xuất hiện càng nhiều thần văn tương ứng. Hiện tại phác họa thành công thì hắn còn có thể thừa cơ hấp thu dư vị, giúp thần văn mau chóng tiến bộ!
Rất nhiều cơ hội tốt!
Ngàn vạn lần không thể bỏ qua!
Tại nguyên khí bí cảnh, Tô Vũ kém chút đã dẫn phát rung chuyển võ kỹ《 Thời Gian 》, nhưng tại nơi đây thì không có ảnh hưởng gì lớn, bởi vì Bách Đạo các vững chắc hơn nguyên khí bí cảnh nhiều. Ở Bách Đạo các, ngay cả vô địch mà nó cũng có thể chứa đựng, nhưng tại nguyên khí bí cảnh, nếu vô địch tiến vào thì nhất định sẽ sụp đổ.
"Phác họa một viên thần văn không gian cho ta đi!"
Tô Vũ cầu nguyện một thoáng, nhẫn trữ vật tuy tốt, nhưng thứ này có thể bị đoạt đi, hoặc hắn có khả năng làm mất.
Có thần văn là tốt nhất!
Tô Vũ vừa khống chế thần văn tác chiến, vừa chăm chú xem bản ý chí chi văn《 Thời Gian 》.
Áp lực của tầng 25 đối với hắn cũng không quá lớn.
Ý chí lực của hắn rất mạnh, hơn 100 Thần khiếu mở ra, mỗi thời mỗi khắc đều có thể hấp thu hàng loạt ý chí lực để cường hóa bản thân, cường hóa biển ý chí, không hề thua kém Đằng Không bát cửu trọng chút nào.
Mở ra 180 Thần khiếu thì hắn tuyệt đối có khả năng so với Lăng Vân.
Tô Vũ nghiêm túc đọc《 Thời Gian 》, nghiêm túc lĩnh ngộ.
Từ khi học được đệ tam trọng của bản công pháp này xong, hắn không còn đụng tới nó nhiều nữa, lâu rồi mới lại lấy ra xem, hôm nay hắn mơ hồ có chút cảm ngộ được nhiều thứ mới mẻ.
《 Thời Gian 》dĩ nhiên rất lợi hại, nhưng trước kia Tô Vũ còn chưa suy nghĩ thấu đáo như bây giờ, hắn cho rằng nó cũng chỉ mạnh tới vậy mà thôi.
Nhưng hôm nay xem lại... hắn mơ hồ nắm bắt được vài điều, hình như trước đây hắn đã chú ý sai trọng điểm rồi.
"Cái tên Thời Gian không phải là không có ý nghĩa, khi đó ta chỉ để ý lực bạo phát khiếu huyệt mà coi nhẹ tính chất đặc thù khi khuyết huyệt bùng nổ. Giống như Phệ Hồn quyết, 36 khiếu Phệ Hồn quyết không tính là gì nhưng khả năng ăn mòn ý chí lực mới là điểm quan trọng, cực kỳ quan trọng!"
"Nguyên bộ Thời Gian có hơn 100 khiếu huyệt, quan trọng ở chỗ nó có thể khiến thời gian gia tốc hay chậm dần, áp chế động tác của kẻ địch chậm lại, hoặc là khiến động tác của mình nhanh lên, đây mới là sự huyền bí của thời gian!"
Tô Vũ phát hiện, đọc sách trong lúc chiến đấu có vẻ giúp não bộ của hắn lại càng linh họat hơn ngày thường!
Thần văn chữ "Hỏa" bắt đầu bốc lên, bùng cháy những dư vị thần văn, khiến cho hắn càng tiến thêm một bước về lĩnh ngộ, về phân tích tri thức.
Giờ phút này Tô Vũ cực kỳ nghiêm túc.
Dần dần, một viên thần văn thành hình!
Không phải không gian thần văn mà hắn tha thiết ước mơ mà chính là chữ "Chậm".
Ý chí chi văn đến từ vô địch, vừa thành hình thì đã là nhất giai đỉnh phong.
"Chậm!"
Hai mắt Tô Vũ khẽ động, thần văn này vừa thành hình, hắn cẩn thận cảm ngộ một thoáng, trong lòng không khỏi chấn động.
Kim Sinh nói đúng, khi Nhân Tộc thần văn nhiều thêm, mỗi lần gia tăng một cái thì thực lực thần văn của hắn sẽ càng lớn mạnh hơn một chút.
Hiện tại bởi vì hắn đặc biệt để ý nên rõ ràng cảm nhận được, thần văn của hắn rõ ràng mạnh lên từng chút một.
Biến hóa không phải quá lớn, thế nhưng hắn cảm nhận được!
Mà thần văn chữ "Chậm" vừa ra, Tô Vũ cũng đã phát hiện đặc tính của nó, trong hư không, thần văn ấy rõ ràng có động tác làm mọi thứ chậm đi một chút, biển lửa không mãnh liệt nữa, băng sơn không còn nhanh thành hình như trước!
Thần văn thứ 11!
"Thú vị!"
Tô Vũ bỗng nhiên ra tay, một chân đá ra, một cước này rất chậm, thế nhưng viên thần văn trước mặt lại không bỏ chạy, mà tốc độ lại chậm đi một thoáng, bị Tô Vũ nhẹ nhàng dùng một chân đá nổ!
Thời gian!
Tô Vũ bật cười, dường như hắn vừa cảm ngộ được một chút chân lý thời gian!
Công pháp này rất thú vị.
Không chỉ đơn thuần có lực bạo phát cường đại, võ kỹ này còn mang theo hiệu quả đặc biệt, chỉ sợ không hề thua kém Khai Thiên đao, chẳng qua là khai khiếu ít hơn một chút, trước đó hắn đã cầm được Khai Thiên đao của Hạ gia nên mới không quá coi trọng bản võ kỹ Thời Gian.
"Thời Gian... võ kỹ của Diệt Tằm vương."
Đây là do Hồng Đàm nói cho hắn biết, một vị cường giả vô địch gọi là Diệt Tằm vương đã chế tạo ra bản võ kỹ này, rất mạnh.
...
Mà khi Tô Vũ lấy ra bản ý chí chi văn Thời Gian, đồng thời lĩnh ngộ được một viên thần văn.
Ở Song Thánh phủ.
Chiến Thần điện.
Trên đỉnh Chiến Thần sơn.
Diệt Tằm vương đang dạy học, bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn về hướng nam, ông khẽ nhíu mày.
《 Thời Gian 》lại lần nữa bị người nào đó mở ra, giống như có lĩnh ngộ, ở phương nam xa xa!
Nhưng nếu ông nhớ không lầm thì lúc trước người nọ từng mở nó ở khu vực Đại Hạ phủ.
Hôm nay có vẻ đối phương đã di chuyển tới Đại Minh phủ.
Ánh mắt ông nghiền ngẫm, rốt cuộc là ai?
Khoảng cách giữa Đại Hạ phủ và Đại Minh phủ không xa, thế nhưng gần đây người có danh khí cực lớn mà di chuyển từ Đại Hạ phủ đến Đại Minh phủ chỉ có một người, tên là Tô Vũ!
"Tô Vũ..."
Diệt Tằm vương nhíu mày, không phải là tiểu tử kia cầm được《 Thời Gian 》của ông đấy chứ?
Cũng khó nói!
Người ở Đại Minh phủ và Đại Hạ phủ tới lui rất nhiều, chưa hẳn đó đã là Tô Vũ, ông cũng không quá để ý tới người tên Tô Vũ này, chỉ mơ hồ nghe qua tên, đối phương có thể nắm giữ《 Thời Gian 》hay không thì ông cũng không bận tâm.
Có điều nghe nói tên kia có Khai Thiên đao của Hạ gia.
Ông bĩu môi, Khai Thiên đao của Hạ gia?
Tính là cái thá gì chứ?
Đại Hạ vương cũng chỉ là thực lực mạnh một chút, là một tên mãng phu mà thôi, nào có tinh diệu như《 Thời Gian 》của ông!
"Sư phụ!"
Thiếu niên cũng đang học tập《 Thời Gian 》bỗng nhiên gọi một tiếng: "Sư phụ, ngài đang nói gì vậy?"
Diệt Tằm vương tùy ý đáp: "Không có gì, tu luyện cho tốt đi! Chớ học theo sư huynh của ngươi, học nghệ không tinh, qua Tinh Vũ phủ đệ lại bị người ta chém chết!"
Thiếu niên gật đầu nghiêm túc, "Không đâu, ta tới Tinh Vũ phủ đệ thì nhất định sẽ khiến cho sư phụ vẻ vang!"
Diệt Tằm vương dặn dò: "Bảo mệnh là quan trọng nhất! Công pháp《 Thời Gian 》là tinh hoa võ học của sư phụ, lực sát thương hay tốc độ đều là nhất lưu, đến đỉnh phong, một bước một năm tháng! Khoảng cách có thể đuổi kịp, có thể đuổi theo thời gian đã mất đi sao? Đây mới thực sự là tuyệt học bảo mệnh, đáng tiếc... Không có mấy ai có thể hiểu!"
Không người kế tục a!
Công pháp này của ông không phải cố ý lấy ra để sát thương, nếu đem so với Hạ gia Khai Thiên đao về lực sát thương hay lực bạo phát thì tự nhiên có vẻ không bằng, nhưng mà trọng điểm của《 Thời Gian 》không phải nằm ở đó.
Một bước đi ra, tuế nguyệt luân chuyển, tốc độ ngươi nhanh, dẫu lực bạo phát mạnh hơn, liệu ngươi có thể đánh đến chỗ ta theo tuế nguyệt trôi đi?
Diệt Tằm vương ta đánh cho Long Tằm vương ngày ngày trốn ở Long Tằm giới, há lại chỉ là hư danh?
Vị trung niên cảm khái một tiếng, rất nhanh bèn cười bảo: "Học cho tốt đi, có người cũng đang học《 Thời Gian 》của ta, hình như đã có chút cảm ngộ, ngươi mà không cố gắng học, bản thân theo không kịp hắn thì ta sẽ mất hết thể diện!"
"Sư phụ, là ai vậy?"
"Ta làm sao mà biết được, hắn ngoài ý muốn đạt được thôi, về sau nếu ngươi tình cờ gặp thì có thể thử thăm dò đối phương xem."
Dứt lời, Diệt Tằm vương không đề cập tới việc này nữa.
Công pháp truyền thừa ra bên ngoài, gặp được thì xem như có nhân duyên làm sư đồ. Còn nếu xem không hợp mắt, vậy thì liền không để ý tới, không cần thiết quá mức coi trọng.
Thiếu niên nọ có chút hiếu kỳ, có điều cũng không hỏi lại mà tiếp tục bắt đầu luyện công.
Tinh Vũ phủ đệ, đây mới là mục tiêu của y.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.