Chương trước
Chương sau
Mà lúc này Tô Vũ mới mặc kệ nhiều như vậy!
Hắn điên cuồng oanh kích!
Một đao tiếp một đao!
Đệ tam trọng của công pháp Thời Gian là Chiến Vô Địch cũng không ngừng được thi triển ra!
Chu Bình Thăng bùng nổ ý chí lực, nguyên khí của hắn ta cũng bùng nổ, nhưng ý chí lực vừa bùng nổ liền bị Cục lông nhỏ cắn một cái, cắn cho hắn không ngừng thống khổ gào thét!
Trước đó hắn ta đã bùng nổ Sơn Hải thần phù, tiêu hao cũng quá lớn, sau lại bị Tô Vũ đánh lén gãy chân và cánh tay, giờ phút này, thực lực của hắn ta đã đại tổn, cùng lắm chỉ còn Lăng Vân tứ ngũ trọng.
Mà Tô Vũ bạo phát ra thực lực cũng xấp xỉ đến Lăng Vân nhị trọng.
Phối hợp với võ kỹ mạnh mẽ, đều là Thiên giai đỉnh cấp công pháp, Chu Bình Thăng thành ra không địch lại, ở trong đó, công lao của Cục lông nhỏ không hề ít, có nó ở đây, Chu Bình Thăng là Văn Minh sư nhưng tương đương với phế đi một nửa!
Ý chí lực của Văn Minh sư không ngừng bị hao tổn, thần văn không dám cụ hiện, còn đấu với Tô Vũ kiểu gì?
Càng đánh, Chu Bình Thăng càng thêm suy yếu!
Mà Tô Vũ lại là càng đánh càng hăng, dù cho thân thể không ngừng nổ tung, đây là phụ tải quá lớn gây ra nhưng hắn vẫn dũng mãnh phi thường!
"Đồ phế vật nhà ngươi lúc nào cũng gây chuyện, không phải tại đồ phế vật nhà ngươi thì ta cũng chẳng cần phải đi chuyến này, sớm đã muốn giết ngươi rồi!"
"Hãm hại sư bá ta, nhục mạ sư tỷ của ta, đồ chó má!"
"Người cho học sinh của ngươi hại ta? Trước hết cứ giết ngươi rồi lại nói!"
Tô Vũ quát chói tai, đánh cho Chu Bình Thăng không ngừng đổ máu!
Phốc!
Lại là âm thanh chém vào thịt vang lên, hông Chu Bình Thăng bị Tô Vũ chém trúng, một tiếng phập trầm trọng, chặt đứt ngang người. Chu Bình Thăng hét lớn thảm thiết, cưỡng ép dung hợp thân thể, vẻ mặt hắn ta tái nhợt đến rợn người.
Đúng lúc đó, bất chợt có một bàn tay lớn trong nháy mắt tóm lấy Tô Vũ!
Che khuất bầu trời mà tới!
"Ngươi dám!"
Triệu Thiên Binh và Kim Vũ Huy dồn dập hét lớn một tiếng, đánh tới phía bàn tay đang mở lớn kia!
Đây không phải là người của họ!
Mà Phó giáo chủ của Huyết Hỏa giáo là Huyết La Sát, thấy đối phương xuất hiện thì cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, hét lớn: "Bái kiến giáo chủ!"
Tân giáo chủ!
Lão giáo chủ chết rồi nhưng gã vẫn là Phó giáo chủ, sau đấy có tân giáo chủ nhậm chức.
Dù cho nơi này có tới hai vị Nhật Nguyệt thì gã vẫn không có ý định bỏ trốn, chính là đang đợi tân giáo chủ, mà lực lượng của gã cũng bắt nguồn từ tân giáo chủ.
Trong hư không hiện ra một bóng người!
Đỉnh đầu có sừng!
Huyết Hỏa ma tộc!
Ma tộc chân chính!
Thần Ma cường tộc!
Nhật Nguyệt cảnh!
Triệu Thiên Binh và Kim Vũ Huy đều biến sắc, mẹ nó, Huyết Hỏa ma tộc thế mà lại có một vị cường giả Nhật Nguyệt tới, lén lút tiến vào Nhân cảnh, gánh chức giáo chủ, đây là chuẩn bị làm chuyện lớn a!
"Nhật Nguyệt ngũ trọng!"
Vẻ mặt Triệu Thiên Binh đại biến, ông thấy được trong mắt đối phương có ngũ luân Nhật nguyệt, hiển nhiên là cường giả Nhật Nguyệt ngũ trọng!
Bấy giờ, vị huyết hỏa Ma giáo giáo chủ đạp không đi tới, nhìn về phía Tô Vũ, cười nhạt: "Nhân tộc không hổ là con cưng của chư thiên, thiên phú bậc này quá đáng sợ! Chia tách thần văn chiến kỹ... Nếu thành công, đa thần văn nhất hệ chẳng phải là muốn tro tàn lại cháy?"
Triệu Thiên Binh thấy thế bèn quát: "Kim Vũ Huy, cùng hợp lại giết hắn, hắn là Ma tộc, ngươi muốn phản bội nhân tộc sao? Ngươi có tư tâm thì được nhưng đó là Ma tộc!"
Đây là một tên Ma Thần!
Ma Thần vô cùng cường đại!
Thần Ma cường tộc vốn mạnh mẽ hơn các tộc bình thường, huống chi lại còn là Nhật Nguyệt ngũ trọng.
"Ồn ào, một tên cũng đừng hòng sống!"
Quát lạnh một tiếng, tên Huyết Hỏa ma tộc kia đánh một quyền oanh phá hư không, bịch một tiếng, Triệu Thiên Binh tức khắc bay ngược ra ngoài.
Sau một khắc, Kim Vũ Huy cũng bị gã dùng một quyền đánh sâu vào lòng đất.
Cường giả Huyết Hỏa ma tộc!
"Các ngươi có thể lựa chọn gia nhập Huyết Hỏa giáo ta, thế nhưng phải chịu Ma Hỏa giam cầm!"
Tên Ma Thần Nhật Nguyệt cảnh này trấn áp thiên địa, vô cùng cường đại!
Huyết La Sát cực kỳ kích động!
So về chuẩn bị hậu thuẫn?
Các ngươi có lợi hại như ta không?
Lão tử chờ tới bây giờ, kìm nén không lộ ra chính là vì đợi giáo chủ đến, đại năng Nhật Nguyệt ngũ trọng, lại còn là Ma tộc, Nhật Nguyệt lục trọng thông thường đều chưa hẳn có thể địch lại!
Đánh bay hai vị Nhật Nguyệt, tên kia lại nhìn về phía Tô Vũ, cười nhạt nói: "Ngươi tên là Tô Vũ? Rất thú vị! Nơi này cho dù có di tích, hẳn cũng không quá cường đại, ngươi hãy gia nhập Ma tộc, chuyển đổi ma thân, Ma tộc sẽ tặng ngươi cơ duyên, để ngươi tiến vào Sơn Hải Nhật Nguyệt!"
Dứt lời, gã lại nhìn về phía Chu Bình Thăng, "Phế vật, tại Ma tộc ta, để cho ngươi làm bồn cầu cũng không xứng! Vào Huyết Hỏa ma tộc, phế vật như ngươi mà dám khiêu khích thì diệt sạch tộc, ai dám không theo!"
Tô Vũ ngẩng đầu nhìn gã một cái, tươi cười đáp: "Lời này ta thích nghe, không nghĩ tới Ma tộc thế mà nhìn trúng ta, ánh mắt của các ngươi còn tốt hơn Đơn thần văn nhất hệ nhiều..."
Lời này vừa nói ra, Kim Vũ Huy dưới mặt đất bay lên giận dữ mắng: "Tô Vũ, ngươi quả nhiên cấu kết cùng Ma tộc!"
"..."
Tô Vũ phì cười một tiếng, cũng không thèm để ý tới lão mà chỉ nói: "Vị cường giả Ma tộc này, cho ta một chút thời gian thì thế nào? Ta giết cái tên phế vật họ Chu kia nhiều nhất chỉ chốc lát thôi, chúng ta bàn lại sau?"
Trên không, Ma Thần Nhật Nguyệt ngũ trọng cười ha hả: "Được! Ma tộc ta hoan nghênh ngươi! Có kẻ địch thì tự mình giết, trảm thảo trừ căn!"
Gã cười to lên!
Gã có thể đợi, dù sao hôm nay nơi này đã bị phong tỏa.
Ở đây bọn gia hỏa này trừ phi đầu nhập vào Ma tộc, bằng không một tên cũng sẽ không để lại!
Tô Vũ mới mặc kệ gã, nghĩ cái gì chứ!
Ngươi chỉ là Nhật Nguyệt ngũ trọng. Bên ngoài còn có vị Nhật Nguyệt cửu trọng kia kìa!
Đương nhiên, việc này hắn phải đè xuống, không được nghĩ, miễn cho bị người khác cảm ứng được!
Trong lòng hắn cũng thấy rất ba chấm, ta muốn câu cá Đơn thần văn nhất hệ, không phải ngươi, kết quả... Huyết Hỏa giáo có phải điên rồi hay không?
Nhất định cứ phải khiến giáo chủ ngày ngày đi tìm chết mới vui lòng!
Tên trước đó mới chết bao lâu chứ!
Thế mà lại tới nữa!
Mà giờ khắc này, Chu Bình Thăng đã không chịu nổi, hiện tại các vị Lăng Vân khác đều đã bị giết, Thủy Nhân, Ảnh Tử dồn dập lộ ra chân thân, thương thế thảm trọng.
Dưới thân Ảnh Tử là huyết dịch như giọt nước màu đen chảy xuôi.
Thủy Nhân bên kia dưới mặt đất cũng là một vũng nước.
Còn về Toản Sơn ngưu và Toan Nghê thì sớm đã bị đánh cho toàn thân đều là huyết dịch, thế nhưng bọn chúng bây giờ đều không quản tới thương tích của mình, chỉ lo quỳ rạp xuống run lẩy bẩy.
Toan Nghê thật sự rất muốn khóc!
Bên ngoài quá nguy hiểm, vẫn là nên giam giữ ta đi.
Ba vị Nhật Nguyệt cảnh!
Một vị Ma tộc Ma Thần Nhật Nguyệt ngũ trọng!
Nếu đây là Chư Thiên chiến trường thì cũng rất hiếm thấy, 3 - 5 năm mới có thể bùng nổ một lần Nhật Nguyệt đại chiến.
...
Tô Vũ không quản bọn chúng, Cục lông nhỏ lại lần nữa lao lên cắn một cái!
Mà Tô Vũ đã cho chùy nhỏ điên cuồng oanh kích!
Một chùa, hai chùy, ba chùy...
Những người khác đang nhìn, ai nấy cũng đều rung động, Tô Vũ có nhiều thủ đoạn đến đáng sợ, đây là thần kỹ gì?
Thật là mạnh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.