Chương trước
Chương sau
Tô Vũ không để ý tới các nàng nữa, Lam Thiên rất không tệ!
Đối phương đã giúp ta ngăn cản một kiếm!
Những người ấy vẫn hữu dụng, người tiếp theo sẽ là Kỷ Tiểu Mộng.
Giờ phút này, bởi vì Chu Bình Thăng vận dụng Sơn Hải thần phù nên biển ý chí của hắn ta tiêu hao rất lớn, sau lại bị chùy nhỏ của Tô Vũ trộm tập kích biển ý chí, chặt đứt một cái chân cùng một cánh tay, thực lực đã giảm mạnh!
Mà Tô Vũ có thực lực bùng nổ đến Lăng Vân cảnh thì đang ở vào thời kỳ đỉnh cao!
Trong chớp mắt, hắn đã đánh cho Chu Bình Thăng tơi bời, vết thương chồng chất.
Mà Chu Bình Thăng bây giờ đều không lo được thương thế, hét lớn: "Giết hắn, giết hắn! Thần văn chiến kỹ của hắn có vấn đề, thần khiếu của hắn có vấn đề!"
Việc này không thích hợp!
Thần văn chiến kỹ có 8 miếng thần văn!
108 thần khiếu!
Việc này không thích hợp!
Nơi xa, Kim Vũ Huy cũng đổi sắc mặt, lẩm bẩm nói: "Thần văn chiến kỹ có 8 miếng thần văn... Không đúng, việc này không đúng, đây là... Đây là chia tách... Chia tách! Bạch Phong!"
Đại não Kim Vũ Huy chợt liên tưởng đến Bạch Phong ngày đó!
Sắc mặt ông ta đại biến!
"Chia tách!"
"Thế mà lại có thể chia tách thần văn chiến kỹ!"
Nghĩ tới đây, ông ta trở nên điên cuồng, rống to: "Tô Vũ, ngươi có thể hủy đi, vậy thì có thể hợp lại hay không?"
Kim Vũ Huy đã hiểu!
Ông ta cũng theo hệ thần văn dung hợp, ông thật sự đã hiểu!
Tô Vũ cười lạnh một tiếng, "Ngươi đoán xem!"
"Khẳng định là có thể!" Ông ta quát: "Nhất định có thể! Bạch Phong... Là Bạch Phong hay ngươi? Hay là Hồng Đàm? Không, không phải Hồng Đàm, không phải ngươi thì chính là Bạch Phong..."
Những người khác, có vài người còn không hiểu.
Nhưng mà Kim Vũ Huy thì lại hiểu rõ!
Sau một khắc, Vu Hồng biến sắc, bà cũng đã hiểu!
Vài vị cường giả Đơn thần văn nhất hệ dồn dập biến sắc, giờ khắc này họ đều hiểu!
Hạ Văn đang chiến đấu cũng nhịn không được hét lên: "Tô Vũ, có thể chia tách không? Tiếp sau thì sao? Đằng sau có khả năng kết hợp lại lần nữa không? Có khả năng chia tách vậy thì có thể bổ sung sao?"
Điều này đủ để cải biến toàn bộ Văn Minh sư!
Tô Vũ cười ha hả: "Có thể, dĩ nhiên có thể chứ..."
Hạ Văn bạo hống một tiếng, "Giết, lão nhị liều mạng! Bảo hộ Tô Vũ, truyền tin tức này ra ngoài!"
Phải bảo vệ Tô Vũ!
Điều này đủ để cho toàn bộ lĩnh vực Văn Minh sư xuất hiện đại biến, khiến vô số cường giả không tu đa thần văn có thể tăng cường thực lực lên rất nhiều, thậm chí là phá vỡ giới hạn từ Sơn Hải đến Nhật Nguyệt!
Điều này cũng có thể sẽ giúp cho nhân tộc sản sinh ra hơn mười vị Nhật Nguyệt!
Dĩ nhiên việc này cũng có thể giúp cho thực lực của toàn bộ Văn Minh sư mạnh mẽ thêm năm thành!
Nó quan trọng hơn cả di tích!
Nó quan trọng hơn chính bản thân Tô Vũ!
Bạch Phong biết sao?
Hẳn là biết!
Nhưng bây giờ Bạch Phong đang ở Chư Thiên chiến trường, chết sống cũng không rõ, chỉ có Tô Vũ hiện tại còn sống, những người khác liệu có biết không?
Không ai dám xác định!
Cho nên chỉ có thể bảo vệ Tô Vũ thật tốt, không được để cho kỹ thuật này thất truyền!
Hạ Văn điên cuồng vô cùng, mà Hạ Võ và Hồ Hạo cũng điên cuồng không kém, mọi người đều biết lợi hại trong đó. Lần trước Hồ Hạo cũng hơi hoài nghi, hôm nay thấy Tô Vũ lại lần nữa bùng nổ, mà rõ ràng thấy là thần văn chiến kỹ với 8 viên thần văn thì ông cũng rất kinh ngạc!
Lần trước ông không nhìn lầm!
Hạ Văn quát: "Thiên Mã, Sơn Linh tộc nghe lệnh, bảo hộ Tô Vũ, dù cho chết cũng phải bảo vệ cho hắn rời đi, Đại Hạ phủ nhất định sẽ thâm tạ!"
Y là đại biểu của Hạ gia!
Dĩ nhiên y có tư cách để nói lời này.
Lão Thiên Mã đã bị chặt đứt cánh, Sơn Linh tộc cũng bị bẻ gãy sừng, nhưng họ lại không nghĩ ngợi nhiều được, dồn dập bùng nổ.
Mà hai mắt Huyết La Sát cũng lóe lên nhìn về phía Tô Vũ!
Bắt Tô Vũ!
Không thể giết!
108 thần khiếu, thần văn chiến kỹ dung hợp 8 thần văn, hiện tại há có thể lừa gạt những cường giả kia được nữa, tất cả mọi người đều đã ý thức được là chuyện gì!
Ầm!
Kim Vũ Huy đã ra tay rồi, ông ta liều lĩnh mà ra tay rồi, một chưởng vỗ về hướng Triệu Thiên Binh, ông ta muốn bắt Tô Vũ. Ông là Nhật Nguyệt cảnh nên đã cảm ngộ được một ít gì đó, đến Nhật Nguyệt, ông chỉ là cường giả dung hợp 8 thần văn!
Ông đang nghĩ, liệu có khi nào Vô địch... chỉ có thần văn chiến kỹ của đa thần văn nhất hệ thì mới được?
Nhưng ông ta không có!
Ông ta đã chẳng thể phác họa ra!
Lúc này Kim Vũ Huy gào thét: "Tô Vũ, sau Đằng Không phải chăng cũng có thể phác họa thần văn chiến kỹ lần nữa? Ngươi mau nói cho ta biết, có thể không?"
Kim Vũ Huy đã nói tới vậy, những gia hỏa còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì hiện giờ cũng đều đã hiểu!
Trên bầu trời, ngay cả đám đại yêu như Độc Nhãn cũng mở to hai mắt mà nhìn!
Đa thần văn hệ phổ cập thiên hạ à?
Nói đùa cái gì thế!
Một đám đồ tể bởi vì nhân số ít, tu luyện khó thì thôi đi, hiện tại họ lại có thể phổ cập rồi?
Sau Đằng Không cũng có thể phác họa được ư?
Chết tiệt!
Một khi như thế, chư thiên vạn giới chắc chắn sẽ chấn động!
...
Bên ngoài.
Chu Thiên Đạo lau mồ hôi, lẩm bẩm: "Ôi đệt, 108 thần khiếu, lại còn là cơ sở văn quyết, thiên phú tinh huyết, chia tách thần văn chiến kỹ, sau Đằng Không còn có khả năng phác họa thần văn chiến kỹ... Lão Hầu, ta muốn giết người diệt khẩu, ta không chịu được nữa, Đại Minh phủ sợ là gánh không nổi!"
Ở trong đó, tùy ý lộ ra một tin tức nào thì cũng có thể làm cho Nhân cảnh chấn động!
Ta quả là vận khí tốt đến nổ tung, hay là xui xẻo tới cùng cực đây?
Nếu truyền ra ngoài thì ta sẽ gặp phiền toái rất lớn a!
Lão cha cũng chưa hẳn có thể gánh vác!
Nhất là vấn đề chia tách thần văn chiến kỹ, sau Đằng Không có khả năng phác họa được nữa sao?
Nhưng bây giờ phần đông cường giả Đơn thần văn nhất hệ, những cường giả phái hệ khác hoặc là nói toàn bộ Văn Minh sư đều sẽ điên cuồng.
Mọi người không tu luyện đa thần văn nhất hệ, không phải là không muốn học, mà là học không được!
Ngô Gia có thiên phú tối thượng đẳng nhưng đến tận lúc này cũng phải khó khăn lắm mới vẽ ra 9 thần văn, đây đã là thiên phú tối thượng đẳng, là học trò mà Trần Vĩnh coi như con gái ruột mà chỉ dạy.
Quá khó khăn!
Yêu nghiệt học viên mới có tư cách thuận lợi phác họa thần văn chiến kỹ.
Đại Hạ phủ một năm có được mấy vị yêu nghiệt?
Thật sự cho rằng người người đều có thể học tập ư?
Thật sự cho rằng người người đều không muốn học sao?
Thật sự cho rằng Đơn thần văn nhất hệ thật sự muốn làm Đơn thần văn nhất hệ sao, chẳng qua họ hâm mộ ghen ghét mà thôi, nên mới nói đối phương tiêu hao tài nguyên lớn. Ai mà không muốn vô địch cùng giai chứ?
Ta không đảm đương nổi đa thần văn nhất hệ, vậy thì đa thần văn nhất hệ các ngươi sẽ thành phế vật tiêu hao nhiều tài nguyên, nhưng nếu ta có thể làm được... thì đương nhiên là muốn làm!
Thật là thơm!
Giờ khắc này, Chu Thiên Đạo không khỏi đổ mồ hôi lạnh, việc này... Thật là quá độ!
Chết tiệt!
Lần này rốt cuộc ta dẫn thiên tài kiểu gì trở về vậy? Không đúng, Bạch Phong kia cũng sẽ tới nhỉ?
Đại Minh phủ ta... Đại Minh phủ ta quả là toàn thiên tài!
Đồ đệ đều đã tới rồi, ngươi còn không định tới sao?
Ngươi vốn chính là người của Đại Minh phủ mà!
Chu Thiên Đạo xúc động khôn nguôi, "Không câu cá nữa, đủ rồi, giết người thôi! Lão Hầu, giết người đi, không, điều người tới cho ta, phong tỏa hết thảy Tinh Lạc sơn, toàn bộ giết sạch... Thôi được rồi, vài người của Đại Hạ phủ thì đừng giết, Hạ Long Võ sẽ biết nên xử lý như thế nào!"
Còn câu cái gì nữa chứ!
Câu được mấy tên Nhật Nguyệt cũng có quan trọng bằng Tô Vũ không?
Trước nhanh nhanh xách hắn về nhà đã rồi lại nói!
Ông vừa muốn động thân, Hầu thự trưởng bỗng nhiên ngăn cản: "Chờ thêm chút nữa!"
Động tác Chu Thiên Đạo đình chỉ, ông đã sớm cảm nhận được, còn nhanh hơn cả Hầu thự trưởng. Ánh mắt ông biến ảo một hồi, lại lần nữa mắng: "Đệt!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.