Tô Vũ gật đầu, cũng đúng.
Đứng ở lập trường Hạ gia, đơn thần văn hay đa thần văn cũng như nhau, không phản Đại Hạ phủ thì đều là con dân của bọn họ.
Sở dĩ cảm thấy hiện giờ bọn họ có vẻ bất mãn với đơn thần văn nhất hệ, Tô Vũ cảm thấy chủ yếu là do đơn thần văn nhất hệ hình như đã hợp tác với Đại Chu phủ, vậy nên Hạ gia mới không hài lòng.
Tô Vũ mặc kệ, tùy ý nói: “Tùy ngươi, tìm nơi ý chí lực bạc nhược là được, hẳn là chịu ảnh hưởng không lớn, đừng chạy đến chỗ Chu Bình Thăng bên kia là được.”
Hắn lại nói: “Giúp ta chiếu cố sư tỷ ta một chút, còn có Ngô Lam… Ta phải đi một chuyến đây.”
“Đi đâu?”
Tô Vũ cười nói: “Hút nhiều thêm chút, đừng lãng phí, nổ rồi thì không còn đâu.”
Hạ Hổ Vưu bất đắc dĩ, ngươi muốn tiền không muốn mạng à?
Lúc này mà gia hỏa này còn muốn vớt thêm một chút.
......
Tô Vũ mặc kệ cậu.
Hắn nói với Ngô Gia vài câu, bảo nàng đi theo Hạ Hổ Vưu, mặt khác cũng nói vài lời với Ngô Lam, còn làm cách nào để giữ Ngô Lam lại, Hạ Hổ Vưu sẽ nghĩ cách.
......
Rời đi rồi, Tô Vũ bắt đầu đi dạo khắp nơi.
Nơi này hút một chút, nơi kia hút một chút, nơi nào ý chí lực nồng đậm hắn liền hút một chút, đây cũng là suy nghĩ cho sự an toàn của những người khác, tránh ý chí lực quá nồng đậm sẽ tổn thương mọi người.
Đây là vì mọi người!
Đi đi dừng dừng, Tô Vũ hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817161/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.