Chương trước
Chương sau
Tô Vũ gật đầu, cũng đúng.
Đứng ở lập trường Hạ gia, đơn thần văn hay đa thần văn cũng như nhau, không phản Đại Hạ phủ thì đều là con dân của bọn họ.
Sở dĩ cảm thấy hiện giờ bọn họ có vẻ bất mãn với đơn thần văn nhất hệ, Tô Vũ cảm thấy chủ yếu là do đơn thần văn nhất hệ hình như đã hợp tác với Đại Chu phủ, vậy nên Hạ gia mới không hài lòng.
Tô Vũ mặc kệ, tùy ý nói: “Tùy ngươi, tìm nơi ý chí lực bạc nhược là được, hẳn là chịu ảnh hưởng không lớn, đừng chạy đến chỗ Chu Bình Thăng bên kia là được.”
Hắn lại nói: “Giúp ta chiếu cố sư tỷ ta một chút, còn có Ngô Lam… Ta phải đi một chuyến đây.”
“Đi đâu?”
Tô Vũ cười nói: “Hút nhiều thêm chút, đừng lãng phí, nổ rồi thì không còn đâu.”
Hạ Hổ Vưu bất đắc dĩ, ngươi muốn tiền không muốn mạng à?
Lúc này mà gia hỏa này còn muốn vớt thêm một chút.
......
Tô Vũ mặc kệ cậu.
Hắn nói với Ngô Gia vài câu, bảo nàng đi theo Hạ Hổ Vưu, mặt khác cũng nói vài lời với Ngô Lam, còn làm cách nào để giữ Ngô Lam lại, Hạ Hổ Vưu sẽ nghĩ cách.
......
Rời đi rồi, Tô Vũ bắt đầu đi dạo khắp nơi.
Nơi này hút một chút, nơi kia hút một chút, nơi nào ý chí lực nồng đậm hắn liền hút một chút, đây cũng là suy nghĩ cho sự an toàn của những người khác, tránh ý chí lực quá nồng đậm sẽ tổn thương mọi người.
Đây là vì mọi người!
Đi đi dừng dừng, Tô Vũ hấp thu thêm không ít.
Mà giờ phút này, không mấy ai để ý đến hắn.
Giai đoạn Dưỡng Tính lúc này đều hút đầy, bão hòa, bọn họ đều đang uẩn dưỡng thần văn.
......
Khi Tô Vũ đang đi dạo, Hồng Đàm có chút chịu không nổi.
Không phải tại vì Tô Vũ hút khắp nơi, mà là hiện tại ý chí lực chỉ còn lại rất ít.
Nếu bị hút tiếp thì sẽ hết sạch.
Lượng ý chỉ lực đủ để hấp thu ba ngày hiện tại sắp cạn kiệt.
Thấy thời gian còn chưa tới ngày thứ ba, ý chí lực của Hồng Đàm hơi rung chuyển một chút, trong đại điện, Trần Vĩnh đột nhiên hô lên: “Sư phụ, sư đệ gửi tin, nói là thương thế phát tác, ngài trở về nhìn xem đi!”
“Cái gì?”
Hồng Đàm sửng sốt, “Thương thế phát tác?”
Dứt lời, ông nhìn thoáng qua đám người Chu Minh Nhân, nhíu mày nói: “Được, ta về nhìn xem, lão Tề, ngươi tới giúp ta duy trì bí cảnh vận chuyển…”
Bên kia, Tề Các lão cười gật đầu: “Được, ngươi về trước đi, ta giúp ngươi…”
Dứt lời, sắc mặt ông khẽ biến, ngoài đại điện, một người thở hổn hển chạy vào, vội vàng nói: “Sư phụ, tiểu Cửu đánh rơi một lọ thực nghiệm của ngài, không biết tại sao bỗng nhiên hôn mê!”
“Hỗn trướng!”
Tề Các lão tức khắc nổi giận, “Đó là bí dược dùng để đối phó Sơn Hải. Ta phải trở về nhìn xem, tên hỗn trướng này, hôm nay ta nhất định phải thu thập hắn.”
Nói xong, ông nghĩ tới cái gì đó, vội vàng nhìn về phía Hồng Đàm.
Hồng Đàm cũng nhìn ông ta, ánh mắt lóe lên, nhanh chóng nói: “Đi gọi Hạ phủ trưởng hoặc Tô phủ trưởng tới.”
Bên cạnh, Chu Minh Nhân nhíu mày có chút không vui: “Để ta!”
Tìm Hạ phủ trưởng hay Tô phủ trưởng ư?
Các ngươi có ý gì?
Đây là bí cảnh hệ chúng ta mở ra, trước đó đã nói rồi, không tiện nhúng tay mà thôi, trên thực tế nghỉ ngơi đến bây giờ, ông đã khôi phục kha khá, ông có thể tiếp nhận.
“Ngươi…”
Hồng Đàm có chút bất mãn, “Ngươi lại chuẩn bị nhằm vào người của chúng ta sao?”
Chu Minh Nhân nhíu mày nói: “Trong bí cảnh phần lớn là học viên đơn thần văn nhất hệ, hệ các ngươi có mấy người! Ta không nhàm chán như vậy, cũng không rảnh đi phân rõ!”
Phần lớn đều là người của bọn họ!
Ông lười phân biệt xem bọn họ là ai, không hao phí tinh lực chắc?
Hồng Đàm này đúng là nhàm chán!
Hồng Đàm vừa định nói chuyện, Trần Vĩnh vội nói: “Sư phụ đi về trước đi, ta ở đây nhìn, thương thế của sư đệ phát tác, thực phiền toái!”
“Ừ.” Hồng Đàm cũng thực bất đắc dĩ, buồn bực nói: “Còn chưa tới một ngày đâu…”
Thật tiếc nuối!
Hai đồ tôn của ta, ta còn chưa có thời gian mở cửa sau cho bọn họ.
Dứt lời, Hồng Đàm trực tiếp rời đi.
Chu Minh Nhân nhanh chóng tiếp nhận!
Hồng Đàm không nói nhiều nhanh chóng rời đi, bên kia, Tề Các lão cũng đồng thời ra cửa.
Hai người liếc nhau, lộ ra ánh mắt trong lòng biết rõ, đạp không mà đi, chuyện này không liên quan đến chúng ta!
Đơn thần văn nhất hệ tự mình tiếp nhận!
......
Chu Minh Nhân vừa tiếp nhận liền không khỏi nhíu mày.
Quá không ổn định!
Tình huống thế nào?
Nhưng cơ bản cảm ứng một chút, ý chí lực vẫn còn nồng đậm, vấn đề thật ra không lớn, nhưng trước đó bị Chu Bình Thăng hấp thu quá nhiều ý chí lực làm cho bí cảnh không ổn định.
Không sao!
Rốt cuộc Chu Minh Nhân vẫn kém Hồng Đàm một bậc, Hồng Đàm là hạng người cáo già xảo quyệt, ông làm ra một tầng ý chí lực bao bọc bí cảnh.
Giờ phút này nó thoạt nhìn rất ổn định, Chu Minh Nhân không quá để ý.
Ông tìm hiểu một chút, ý chí lực tụ tập tới một chỗ, nhưng người hấp thu ở đó cũng nhiều, xem ra vài vị Đằng Không Lăng Vân đều đến đó.
Ông không sửa đổi ý chí lực phân phối, cảm thấy như vậy cũng hợp lý, tụ tập bên nhau càng tốt.
Qua khoảng nửa tiếng đồng hồ nữa, Hồng Đàm và Tề Các lão đều trở lại.
Tề Các lão cảm thấy ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Hồng Đàm, ngươi còn dám trở về ư?
Hồng Đàm không quan tâm, vừa vào cửa đã nói: “Cũng may, vấn đề không quá lớn! Chu lão, để ta tiếp nhận đi!”
“Không cần!”
Chu Minh Nhân bình thản nói: “Thường xuyên thay người dễ làm cho bí cảnh hỏng mất, không cần thay đổi!”
Hồng Đàm nhíu mày, nhanh chóng nói: “Vậy sắp được hai ngày rồi, để lão Tề nhận đi.”
Chu Minh Nhân vừa định nói chuyện, Tề Các lão liền cười nói: “Thế nào cũng được, lão Chu có thể chống đỡ, vậy để hắn nhận đi.”
Ông lười tranh!
Lúc này Hồng Đàm trở về chắc chắn là không có ý tốt, khả năng cao là muốn xem diễn.
Gia hỏa này lòng dạ thật đen tối.
Còn giả vờ cố ý tới tranh!
......
Cùng lúc đó.
Tô Vũ cảm thụ tình huống phân bố ý chí lực, nhanh chóng truyền âm cho Hạ Hổ Vưu, hỏi: “Tề Các lão nói thế nào?”
“Sư tổ ngươi đã chạy rồi, hiện tại đang xem diễn!”
Trong lòng Tô Vũ khẽ than, sư tổ thật lợi hại!
Nói vậy, hiện tại bí cảnh không quan hệ đến sư tổ.
“Chuẩn bị một chút, đừng để bị thương!”
Tô Vũ dặn dò một câu, nhanh chóng chạy tới nơi có ý chí lực nồng đậm nhất.
Dọc đường đi, hắn tiếp tục hấp thu, chỉ để lại một tầng mỏng manh.
Chờ tới nơi có ý chí lực nồng đậm nhất, Tô Vũ không dám tới gần.
Cách một khoảng cách, trong tình huống cảm ứng ngọc không đổi sắc, hắn nhanh chóng hấp thu ý chí lực.
Càng hút càng nhanh!
Chờ cảm ứng ngọc hơi biến sắc, hình như đã có người nhận ra cảm ứng đến, Tô Vũ bùng nổ thần văn bóng ma bao trùm toàn thân, nháy mắt trốn chạy.
Trước khi đi hắn còn không quên hút một phen.
Sau lần này, ý chí lực vốn đã bạc nhược lập tức bị hút sạch!
......
Ngay lúc này.
Chu Minh Nhân bỗng thấy trong lòng hơi có điểm bất an.
Bí cảnh bỗng nhiên xuất hiện một khu chân không nho nhỏ, ông vừa muốn triệu tập ý chí lực địa phương khác bù lại, nào ngờ kết quả, má, nơi khác cũng không có!
Quá bạc nhược!
Chu Minh Nhân đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo bừng tỉnh đại ngộ, đột nhiên quay đầu căm tức nhìn Hồng Đàm!
Súc sinh!
“Đến đây duy trì bí cảnh!”
Chu Minh Nhân quát lên một tiếng!
“Bí cảnh sắp hỏng rồi.”
Lời này vừa nói ra, Các lão khác đều biến sắc.
Hồng Đàm và Tề Các lão liếc nhau, không nói hai lời, nhanh chóng tiến lên hỗ trợ, Hồng Đàm thuận tiện mắng: “Ngu xuẩn, vừa rồi bảo ngươi để ta tiếp nhận, ngươi lại cứ cố, đáng chết, đồ tôn ta mà có việc gì, ta không tha cho ngươi đâu!”
Chu Minh Nhân tức muốn nổ phổi!
Má nó!
Tổ tông nhà ngươi!
Ngươi còn nói ư, vừa rồi ngươi dám tiếp nhận thật không?
Hỗn đản!
Chắc ngươi đã sớm cảm giác được không thích hợp, cố ý chạy chứ gì.
Súc sinh, sắp hỏng thì ngươi không thể nói trước một tiếng sao?
Sao cứ phải hố ta mới được!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.