Chu Minh Nhân không có thời gian để ý tới ông, ý chí lực bùng nổ, quát lên một tiếng, mạnh mẽ duy trì cửa vào bí cảnh, quát: “Người bên trong ngừng tu luyện!”
Ầm!
Ông mới vừa nói xong, một tiếng vang lớn truyền ra!
Ầm một tiếng!
Toàn bộ đại điện bị sóng khí thổi tung!
Ngay sau đó từng bóng người bị tung ra từ không trung!
Phụt!
Từng bóng người xuất hiện, người đầu tiên xuất hiện chính là đám Chu Bình Thăng, đều hộc máu, mấy người này còn chưa hấp thu đến bão hòa, bên kia ý chí lực nồng đậm nhất, đột nhiên phát nổ, mấy người suýt nữa bị trọng thương!
Dù thế, giờ phút này Chu Bình Thăng còn bảo vệ một người!
Trong lòng hắn cuồng mắng!
Sao lại thế này?
Sao bỗng nhiên lại nổ?
Nữ nhi của thự trưởng Dục Cường thự vừa vặn ở bên cạnh hắn, hắn muốn không chiếu cố cũng không được, may mà thực lực hắn cường hãn, chỉ là phải che chở cho đối phương nên lúc này cũng bị oanh kích hộc máu!
Những người xung quanh cũng không khác lắm!
Một đám đều che chở học viên bên cạnh, phần lớn đều là học viên đơn thần văn nhất hệ, bọn họ thấy nơi kia ý chí lực nồng đậm, cho nên gọi người qua.
Những người khác cũng lục tục bị đá ra!
Trong nháy mắt thay đổi không gian, Tô Vũ cũng phun ra một ngụm máu tươi!
Thần văn chữ “Huyết” quá am hiểu việc hộc máu!
Sắc mặt hắn trắng bệch, ý chí lực rung chuyển một chút, Tô Vũ dùng sức dùng chùy nhỏ đập chính mình, ý chí lực của mình quá kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817162/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.