Diệp Lạc Hy trước nay thường có thói quen bỏ bữa.
Chuyện này trước đây chỉ có Ma Long và Tam Lang thật sự quan tâm và lo ngại cho thân thể của nàng, hai người bọn họ luôn hết lòng hết dạ muốn nàng dùng bữa, nàng cũng chỉ ậm ờ lấp liếm cho qua. Thành ra, Diệp Lạc Hy lúc nào cũng rất gầy. Nếu như không phải nàng thường xuyên uống trà có sữa, sợ rằng nàng sẽ bị gầy giống như bộ xương khô biết đi.1
Ma Long và Tam Lang sau khi hoàn thành nhiệm vụ trở về, liền đưa cho nàng Ngọc Bích Thảo, Diệp Lạc Hy lại cắm đầu vào bắt đầu nghiên cứu và điều chế nó, thành ra công việc mỗi ngày lại tăng lên đều đặn, dẫn đến một việc hệ trọng hơn nữa: chính là nàng cũng chẳng ngủ được bao nhiêu.
Ma Long và Tam Lang than trời, bởi vì chủ nhân không hề chú tâm đến sức khỏe của nàng một chút nào. Cứ như thế này thì chủ nhân của bọn họ sẽ chết trước khi báo được thù mất thôi. Vì vậy, hai người bọn hắn liền nảy ra một chủ ý: nhờ vả tất cả mọi người xung quanh, chỉ cần có thể khiến chủ nhân dùng bữa, hai người bọn họ liền đáp ứng một nguyện vọng.
“Chủ nhân, người ăn cơm đi.” Đầu tiên là Diệp Liên và Diệp Hoa.
“Các ngươi cứ để ở đó đi. Ta đang rất bận.” Nàng cũng chẳng buồn nhìn bọn họ, tay lắc lắc cái lọ thủy tinh chứa một chất lỏng màu xanh lam trong suốt, đồng thời bên cạnh tay cũng nhanh chóng ghi chép lại.
“Chủ nhân, người nghỉ một lát đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366274/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.