Trong khi đó, ở Đông Cung lại khác với không khí bình lặng ở Diệp phủ tướng.
Đế Quân sau khi đi thăm đệ tử về, liền thất thần không thôi, đến cả dùng bữa hắn cũng không dùng. Điều này dọa cho Mộc Đào tiểu tiên quân và Thanh Loan lo sợ Đế Quân giống như Diệp Lạc Hy nói, hoặc là luyện đan uống nhầm, hoặc là thật sự kẹt đầu vào cửa.
“Thanh Loan.” Đế Quân cất tiếng hỏi.
“Ngài có gì căn dặn ta?” Thanh Loan cung kính hỏi.
“Bình thường nàng ấy thích cái gì nhất?”
Thanh Loan ngạc nhiên, sau đó nói: “Không phải người là người hiểu rõ nhất sao? Thanh Hà tiên tử, nàng ấy….”
Nhắc đến bốn chữ “Thanh Hà tiên tử”, Đế Quân lại cau mày khó chịu, ngắn ngang lời của Thanh Loan:“Ta đang hỏi về nha đầu Lạc Hy.” Hắn nói: “Ta cảm thấy ta đối với nó quá lạnh nhạt, quá tuyệt tình, khiến cho nó sợ hãi ta như vậy.”1
Thanh Loan và Đào Mộc mở lớn hai mắt nhìn Đế Quân cao cao tại thượng lại thất thần. Trời ơi, Đế Quân à, chuyện này người phải rõ hơn ai hết chứ?! Không phải nàng là đồ đệ do người dạy dỗ nàng từ khi nàng chỉ là một tiểu nha đầu mười lăm tuổi hay sao?
“Khụ! Đế Quân, thần không biết.”Đào Mộc đầu hàng trước.
Bình thường nữ tử đều thích váy áo, son phấn, trang sức, điểm tâm và quan trọng nhất là nhan sắc của nàng. Đặc biệt là những nữ nhân riêng biệt còn có những sở thích riêng biệt nữa.
Đáng tiếc là Lạc Hy thượng thần lại không giống nữ nhân bình thường. Trang phục nàng mặc thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-lai-tat-ca/366273/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.