Hắc Lang vào thời khắc nguy cấp, dục vọng cầu sinh và cảnh giới cao của nó đã cứu nó một mạng. Nhưng là dư ba của một đao kia đã đem nửa thân thể Hắc Lang cháy đen. Chân sau bên phải của nó cũng bị dư ba quét đến, đau đến mức không dám đặt chân xuống đất. Nó nhìn Diệp Lưu Vân, sợ hãi trốn đến một góc, giống như nữ nô ban đầu, kinh hãi làm ra phòng ngự. Diệp Lưu Vân thấy vậy, liền muốn thu đao. Hắn cho rằng con Hắc Lang kia đã coi như là bại, không cần thiết phải giết nó. Mà trưởng lão chấp sự kia lại lên tiếng nhắc nhở Diệp Lưu Vân: "Hai người các ngươi, chỉ có thể có một người sống đi xuống lôi đài. Không giết con Hắc Lang này, ngươi liền không thể cứu đi nữ nô này." Diệp Lưu Vân bất đắc dĩ, chỉ có thể lần nữa tích tụ thế. Nhưng con Hắc Lang kia lại rõ ràng quen thuộc quy tắc hơn Diệp Lưu Vân. Nó cũng phát hiện ra sở dĩ lúc nãy nó cảm thấy sợ hãi, không thể điều động hết chân nguyên ra, đó là do chịu sự áp chế của đao ý của Diệp Lưu Vân. Đao ý của Diệp Lưu Vân vừa giảm xuống, nó liền lập tức nắm lấy cơ hội khôi phục thương thế, trong mắt cũng lộ ra hung quang, chuẩn bị phát động công kích trước. Diệp Lưu Vân thấy vậy, còn chưa đợi đao ý hoàn toàn phóng thích ra, lập tức liền bổ một đao ra ngoài, mà lại dùng là lực lượng không gian, trực tiếp bổ tới trong cơ thể Hắc Lang kia. Hắc Lang tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984902/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.