"Ngươi... không đánh lại nó!" Nàng gượng gạo nói với Diệp Lưu Vân. "Nếu không đánh lại được, cùng lắm ta sẽ cùng chết với ngươi! Ngươi ôm đao cũng vô dụng, chi bằng để ta đi thử xem sao. Ngươi tin ta, cho ta mượn thanh đao, ta có nắm chắc thắng nó!" Diệp Lưu Vân an ủi nàng nói. Nữ nô kia nghĩ nghĩ, do dự không quyết định đem đao đưa cho Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân dùng thần thức dò xét một chút cây đao kia, phát hiện đây quả thực chỉ là một khối hắc thiết bình thường, hơn nữa chế tạo cũng vô cùng thô ráp, chỉ sợ ngay cả võ tu bình thường nhất, cũng sẽ không dùng binh khí kém như vậy. Diệp Lưu Vân vuốt ve một vòng cây đao này, liền đứng vững thân hình, bày ra tư thế chiến đấu. "Ngươi đi xuống dưới lôi đài chờ ta trước!" Diệp Lưu Vân nói với nữ nô kia, hắn sợ lúc chiến đấu sẽ làm nàng bị thương. Nữ nô kia do dự một chút, nhưng lắc đầu, lại gượng gạo nói mấy chữ: "Ta giúp ngươi!" Tựa như là nàng không thường xuyên nói chuyện, cho nên nói chuyện rất tốn sức. Diệp Lưu Vân cười cười về phía nàng, an ủi nàng nói: "Ngươi yên tâm đi! Để ta cùng nó đánh trước, miễn cho lát nữa ta dùng đao thì làm ngươi bị thương! Đợi ta không được, ngươi hãy lên đài, được không?" Nữ nô kia nghĩ nghĩ, gật đầu. Sau khi nàng xuống lôi đài, liền đứng ở bên cạnh lôi đài, để có thể tùy thời đi lên chi viện Diệp Lưu Vân. Nàng trợn mắt to nhìn Diệp Lưu Vân, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984901/chuong-1013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.