Tất cả mọi người nghe được câu nói này, đều vỗ đùi hối hận vì đã không sớm đi đặt cược. "Còn có người không muốn kiếm tiền!" Người thị giả phía sau Diệp Lưu Vân, ngược lại là vui vẻ tiếp nhận những linh thạch kia, liên tục cảm ơn Diệp Lưu Vân. Hắn biết, đây là do Diệp Lưu Vân vì chuyện trước đó, hắn không thiên vị, nên Diệp Lưu Vân mới ban thưởng cho hắn. Giờ phút này ngay cả người thị giả này cũng cảm thấy, so sánh với Diệp Lưu Vân, nhân phẩm của Thành công tử kia căn bản là kém hơn quá nhiều rồi. Hai vạn thượng phẩm linh thạch, hắn ít nhất cũng cần dành dụm một tháng. Cái gọi là nhận tiền của người, thay người trừ tai họa. Người thị giả kia, lập tức truyền âm cho Diệp Lưu Vân. "Thành công tử kia, tên Thành Hạo, là tử đệ của một phú thương bản địa. Nghe nói là chi nhánh của một đại thế lực Thành gia." "Đa tạ!" Diệp Lưu Vân truyền âm đáp lại một câu, khóe miệng hơi nhếch lên. "Chẳng phải đã lấy được thông tin bối cảnh của tên kia rồi sao!" Nhưng hắn lập tức lại nghĩ tới: "Đại thế lực? Thành gia?" Diệp Lưu Vân không quá quan tâm đại thế lực gì. Nếu dám chọc phải hắn, thế lực lớn cỡ nào, hắn cũng dám động thủ. Hắn ngược lại là rất quan tâm Thành gia này, có phải là Thành gia có thù với Phượng gia hay không. "Sao lại không đánh cược nữa?" Theo mấy ván cược cuối cùng tiền cược càng lúc càng lớn, Hạ Thiên Quỳnh ngược lại là cảm thấy rất kích thích. Nàng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984900/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.