Hai nhóm hung thú cuối cùng được đưa lên Đấu Thú Trường đều là hung thú bị thương, ốm yếu hoặc đặc biệt khó thuần phục, nên giá cả cũng đặc biệt thấp. Diệp Lưu Vân vẫn cứ mua mà không sai, nhóm đầu tiên đã chọn ba con hung thú. Trong đó còn có một con Hắc Mãng chưa bị thuần phục, đã đạt tới cảnh giới Tạo Hóa Cửu Trọng. Con Hắc Mãng đó bị nhốt trong lồng, còn bị khóa lại bằng xích sắt, được đưa đến giao cho Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân đầu tiên là cho hai con hung thú khác uống các loại đan dược trị thương khác nhau, sau đó mới thu chúng lại. Cuối cùng, với con Hắc Mãng đó, Diệp Lưu Vân đầu tiên dùng lực lượng thần hồn để trấn áp nó, sau đó liền trực tiếp đánh xuống Nô Ấn. "Mở lồng và xích ra đi, ta không cần những thứ này." Diệp Lưu Vân nói với người thị giả kia ở bên cạnh. Người thị giả kia liền kinh hãi: "Công tử, con Hắc Mãng này chưa bị thuần phục mà!" "Ta biết." Diệp Lưu Vân lạnh nhạt nói. Người thị giả kia nhìn một chút con Hắc Mãng trong lồng, còn tưởng Diệp Lưu Vân muốn tại chỗ thuần phục nó. Hắn cũng muốn nhìn một chút Diệp Lưu Vân rốt cuộc có biện pháp gì, có thể thuần phục được loại Hắc Mãng mà ngay cả các huấn thú sư của bọn họ cũng không thuần phục nổi. Thế là hắn ra hiệu cho chấp sự đang khiêng lồng, tháo lồng và xích ra. Con Hắc Mãng đó vừa bị thả ra, lập tức liền phóng đại thân thể, giãn ra thân mình. Mà uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984903/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.