Thời Diễn đang phát huy tài năng tại hộ bộ, thì bên phía Mạnh Băng cũng không hề nhàn rỗi.
Hắn từ nhỏ lớn lên trong doanh trại Bắc Bình quân, chuyện luyện binh, đánh trận, hậu cần, việc gì cũng tinh thông. Sự hiểu biết về Hung Nô cũng sâu sắc hơn người thường rất nhiều.
Chính vì hiểu rõ, hắn đã nhiều lần nhắc nhở Thời Diễn phải chuẩn bị sẵn sàng cho chiến sự. Hung Nô năm ngoái đại bại, khả năng năm nay dốc quân tiến đánh là cực thấp. Tuy nhiên, những cuộc quấy phá nhỏ lẻ của kỵ binh là không thể tránh khỏi.
Đám ấy vốn quen thói cướp bóc, đói ăn thiếu mặc thì làm sao nén nổi lòng tham? Tóm lại, không đến thì tốt, nếu đến thì phải lập tức xuất binh, đánh cho tan tác.
Hiện tại phương Bắc vẫn chưa đủ thực lực để chủ động tiến vào thảo nguyên, nhưng Bắc Bình quân, Liêu Tây quân, Quảng Ninh quân cho đến cả Phạm Dương quân – vốn đã đánh ra được khí thế – đều không hề sợ đối đầu với Hung Nô.
Mạnh Băng cho mời mấy tay thợ thủ công tay nghề cao, tốn công vài tháng, làm ra một sa bàn cực lớn.
Sa bàn này chiếm gần hết một gian nhà trống, địa hình U Châu, núi non sông ngòi, từ đại trấn, doanh trại cho đến từng khe suối đều được tái hiện tinh tế, không sót một điểm.
Sau khi sa bàn hoàn thành, Mạnh Băng triệu tập toàn bộ nhân viên trong binh bộ, cùng nhau diễn luyện chiến cuộc trên đó. Người của binh bộ còn ít hơn cả hộ bộ, tổng cộng chỉ có tám người.
Lúc Kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5075163/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.