Hoàng hôn buông xuống, Phương đại đầu mặt mày cau có đi tới: “Giờ đến lúc xếp hàng đi ăn tối rồi.”
Hách Mộc khẽ gật đầu: “Đa tạ Phương huynh đệ.”
Phương đại đầu trừng mắt nhìn hắn: “Đừng gọi ta như thế! Ta không phải huynh đệ của ngươi! Ta, Phương đại đầu, xưa nay chưa từng kết giao huynh đệ với kẻ lừa gạt!”
Hách Mộc ôn hòa nhã nhặn: “Vâng, Phương đầu mục.”
Không hiểu sao, Phương đại đầu càng giận hơn. Hận không thể đấm một quyền vào khuôn mặt quen thuộc kia.
Hách Mộc dường như rất hiểu tính khí của Phương đại đầu, hạ giọng nói: “Trước hết để chúng ta đi ăn cơm đã, ăn no rồi, có sức thì đánh tiếp ta cũng được.”
Phương đại đầu hừ lạnh một tiếng, quay đầu bỏ đi.
Bước chân như trút giận, vừa nhanh vừa dứt khoát.
Hách Mộc lập tức theo sau, hơn mười kỵ binh Tiên Ty phía sau cũng nối gót.
Tới trước nhà bếp, cảnh tượng trước mắt khiến Hách Mộc sửng sốt.
Kẻ mặc quân phục xám tro thống nhất không chỉ có nam binh, mà còn có cả nữ binh. Tất cả xếp hàng dài để nhận bữa tối, trật tự như một.
“Đồ nhà quê! Mở to mắt ra mà xem, đây chính là Bùi gia quân!” Phương đại đầu thấy vẻ mặt kinh ngạc của Hách Mộc, trong lòng bỗng thấy vô cùng sảng khoái, đắc ý nói: “Bộ lạc của ngươi từng có hơn ngàn người, kỵ binh cũng chỉ vài trăm. Còn Bùi gia quân của chúng ta, hiện đã hơn vạn người, vẫn đang chiêu mộ tân binh. Ngươi từng thấy cảnh tượng như vậy chưa?”
Chưa từng.
Hắn chưa từng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5067602/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.