“Đại ca, cuối cùng huynh cũng chịu quay về rồi à!”
Nửa tháng sau, trong U Bảo nhà họ Thời vang lên giọng nói đầy kinh hỉ của Thời Lịch:
“Từ năm ngoái tới giờ, ta đã hơn nửa năm chưa gặp huynh.”
Hai tiểu đồng tử sinh đôi có dung mạo giống hệt nhau, mỗi đứa một bên nắm chặt lấy tay Thời Diễn, miệng không ngừng gọi “Đại bá, đại bá”. Lại còn một tiểu hài tử nhỏ hơn, loạng choạng chạy tới góp vui.
Vương Mộng Di sau khi gả vào nhà họ Thời, hạ sinh một đôi song sinh, phá tan lời nguyền “tam đại độc đinh” của Thời gia. Hai năm trước, nàng lại sinh thêm một nam hài nữa.
Thời lão thái gia ôm ba đứa tằng tôn trong lòng, cả ngày vui vẻ cười nói, sớm đã đem đứa cháu trai từng khiến ông bận tâm — Thời Diễn — ném ra sau đầu rồi.
Lão thái gia cưng chiều tằng tôn, nhưng Vương Mộng Di, thân là mẫu thân, lại chưa từng dung túng bọn nhỏ. Thấy bọn trẻ nghịch ngợm om sòm, nàng hơi trầm mặt:
“Lại đây, cả ba đứa.”
Ba tiểu quỷ lập tức trở nên ngoan ngoãn, cụp đầu đứng cạnh mẫu thân.
Thời Diễn bật cười:
“Biểu muội nay càng thêm lợi hại rồi!”
Cô tiểu thư Vương gia được cưng chiều thuở trước, nay đã trở thành chủ mẫu Thời gia, còn kiêm quản hai hiệu thêu và bốn tiệm may.
Quân kỳ của Bùi gia quân đều được dệt ra từ xưởng thêu của Vương Mộng Di. Còn bốn tiệm may kia thì chuyên phụ trách may quân phục, giày tất cho quân sĩ Bùi gia. Bùi gia quân không ngừng mở rộng, nên việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5067592/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.